Yêu nhau 7 năm, đến khi đòi cưới thì bạn trai cho xem tờ giấy chứng nhận triệt sản, thời gian ghi trong đó khiến tôi ngã quỵ

Vì giấy chứng nhận triệt sản của bạn trai mà tôi mất ăn mất ngủ, chẳng còn thiết tha làm gì nữa.

Tôi và Thanh yêu nhau hơn 7 năm rồi. Thanh là một chàng trai tốt, chu đáo, tâm lý. Nhưng anh cũng rất thẳng thắn khi nói cho tôi biết, anh không thích trẻ con. Thanh bảo sau này có cưới vợ thì cũng sẽ không sinh con vì nhiều lý do. Như là anh thích cuộc sống thoải mái, bình yên khi không có tiếng khóc của trẻ nhỏ. Rồi anh sợ phải thức đêm thức hôm để chăm sóc con, nhất là những lúc con bệnh. Chưa kể con lớn lên ngỗ nghịch, quậy phá rồi càng đau khổ hơn. Tôi lại nghĩ khác, tôi muốn có con để bầu bạn, nương tựa lúc về già.

Yêu nhau đã lâu nên giữa chúng tôi đã xảy ra "chuyện ấy" như một điều hiển nhiên. Chúng tôi còn hùn tiền mua đất, xây căn nhà trọ với mong muốn sau này cưới rồi sẽ có chỗ ở ổn định. Bố mẹ 2 bên cũng mong chúng tôi nhanh chóng kết hôn vì sợ yêu càng lâu, tuổi tác càng lớn thì chuyện sinh đẻ càng khó khăn. Mà mỗi lần nhắc đến chuyện con cái, Thanh lại lảng tránh, không muốn nghe.

Hôm chủ nhật là sinh nhật bạn trai, tôi tự tay làm bánh kem và mua một món quà giá trị tặng anh. Sau khi ăn uống xong, tôi đề cập đến chuyện cưới hỏi vào tháng 7 năm nay. Bố mẹ tôi đã đi xem ngày và thấy tháng 7 là thời điểm hợp tuổi 2 đứa, rất tốt để làm đám cưới. Thanh chần chừ, vẻ mặt không vui.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Anh bỏ vào phòng làm việc, tầm 10 phút sau thì đi ra với tờ giấy chứng nhận đã triệt sản. Thời gian là 7 năm trước, lúc chúng tôi mới bắt đầu yêu nhau. Tôi sửng sốt, không thể nào tin nổi, bạn trai lại triệt sản chỉ vì không muốn có con? Thanh nói anh đã suy nghĩ rất nhiều và vẫn quyết định triệt sản, nếu như tôi chấp nhận chuyện không có con cái thì hãy cưới; còn nếu muốn có con thì dừng lại và tìm người đàn ông khác tốt hơn. Tôi đau đớn nhìn Thanh, anh nhẫn tâm đến mức lấy tình cảm 7 năm của tôi ra để đùa cợt, thậm chí còn giấu giếm chuyện triệt sản suốt 7 năm qua.

Vì giấy triệt sản đó mà tôi mất ăn mất ngủ, không thiết tha làm gì nữa cả. Tuổi thanh xuân, 7 năm yêu đương, cuối cùng nhận lại một sự đắng cay và phũ phàng. Bây giờ chia tay, tôi chỉ sợ mình đã quá lớn tuổi (32 tuổi) thì làm sao tìm kiếm được tình yêu mới. Mà cưới thì tôi không muốn bản thân chịu thiệt thòi, cả đời không có quyền làm mẹ. Nên làm sao mới đúng nhất đây?

Mỹ Hạnh