Có chồng để làm gì?

Nếu cuộc sống của mình không thể tốt đẹp hơn thì lấy chồng làm gì khi những muộn phiền, áp lực cuộc sống chẳng thể được san sẻ mà lại tăng lên?

Năm 21 tuổi, má từng ép tôi cưới một người dù chúng tôi đã chia tay gần một năm. Má gần như hét vào mặt tôi lúc đó “Mày không có được cái gì hết. Nó cưới mày là may lắm rồi”. Ở lứa tuổi đầy bồng bột đó, dĩ nhiên tôi bỏ nhà đi trong đêm sau khi hét lại với má “Má thích quá thì má cưới đi”.

Hôm sau trở về nhà, tôi thấy bạn trai cũ đã đợi sẵn ở đó. Anh ta nói nhất định phải lấy tôi. Hoặc là tôi sẽ đau khổ khi phải cưới ai khác. Anh ta cần có trách nhiệm với tôi vì tôi đã mất trinh với anh ta.

Tôi rùng mình.

Cưới anh tôi có sự vui lòng của má và không phải lo lắng kinh tế sau này, nhưng hạnh phúc là thứ sẽ chẳng bao giờ có (Ảnh minh họa).
Cưới anh tôi có sự vui lòng của má và không phải lo lắng kinh tế sau này, nhưng hạnh phúc là thứ sẽ chẳng bao giờ có (Ảnh minh họa).

Chỉ vì lần đầu tiên làm tình cùng nhau, tôi không có một giọt máu nào mà mỗi khi lên cơn điên anh ta luôn đay nghiến “Mày là con mất trinh”. “Em dễ dãi với tôi được thì em cũng dễ với người khác được” để tôi thường phải ói tất cả thức ăn trong họng ra vì bị căng thẳng. Cho đến một ngày tôi đã quá mệt mỏi vì những điều đó, tôi gặp lại một bạn trai cũ. Chúng tôi chỉ dừng lại ở chỗ hôn nhau. Nhưng lúc tôi thú nhận với anh việc đó, tôi bị ăn nguyên cái mũ bảo hiểm vào mặt, toét máu miệng liên tiếp ngay giữa chốn đông người. Không một ai cứu giúp.

Vậy mà, sau tất cả anh ta có thể đòi trách nhiệm với tôi?

Cưới anh ta tôi có sự vui lòng của má. Tôi có một người chồng được xã hội đánh giá tài giỏi và không lo lắng về kinh tế sau này. Nhưng thứ duy nhất tôi muốn là hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ có thể có khi anh ta định giá trị của tôi chỉ bằng vài giọt máu.

Tôi càng không thể xem hôn nhân là thứ cứu vớt đời mình vì như vậy tôi sẽ chỉ là một con bỏ đi trong mắt người khác.

Tôi không cho họ được quyền xem thường tôi nhân danh hai từ trách nhiệm.

Đi qua rất nhiều cuộc tình, lắng nghe rất nhiều chị em than thở về hôn nhân, thú thực tôi không biết họ lấy chồng để làm gì?

Trong một bài báo gần đây được số đông phụ nữ chia sẻ “Nghề khổ nhất là nghề làm vợ”, tôi thật sự cảm thấy buồn nôn vì những lời lẽ khổ dâm trong đó. Tôi nghĩ cái tiêu đề đó sẽ chỉ hợp với một bộ phận bỉm sữa thôi. Tôi không nghĩ phụ nữ bây giờ còn ấu trĩ đến độ không biết cách lựa chọn cuộc sống để bản thân được hạnh phúc.

Mặc dù, có nhiều người nói ai mà lấy mẫu con gái như tôi là phải đưa tôi lên bàn thờ ngồi vì không làm vợ được nhưng cưới tôi không hề đơn giản đâu vì tôi không muốn rước khổ vào người. Tôi không có nhu cầu lấy chồng để mình cũng có một tấm chồng như thiên hạ. Tôi cũng không có nhu cầu lấy chồng để má tôi vui. Tôi càng không có nhu cầu lấy chồng để chứng minh mình là “vợ hiền”, “vợ quyến rũ” mà các khoá học dạy nghệ thuật quyến rũ chồng đang thi nhau nở rộ dành cho những phụ nữ yếm thế.

Tôi có cái giá của tôi và ai làm chồng tôi thì khổ lắm. Phải đáp ứng được khả năng luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu một con thần kinh rung rinh như tôi. Phải cùng chung mục đích sống với tôi. Phải biết làm cho tôi sướng vì sex là một sự win-win không có ai phải hầu hạ ai. Phải biết nấu ăn để thay tôi khi tôi thấy mệt…

Tìm không được thì ở vậy đi.

Sao các cô phải vì để-có-chồng mà rước khổ vào thân rồi than với chả vãn?

Thật ra cái tự than đó cũng chỉ nhằm mục đích đề cao sự hi-sinh-cao-cả. Mà nếu sống một mình thì lại sợ cô độc, sợ cái giá trị của mình không được ai biết tới. Và có khi bị coi thường khi không thể lấy được chồng.

Ta tự đặt mình vào sự yếm thế và ta trách cứ cuộc đời không công bằng. Thật hài hước.

Nếu cuộc sống của mình không thể tốt đẹp hơn thì lấy chồng để làm gì khi những muộn phiền, những áp lực trong cuộc sống chẳng thể được san sẻ mà lại tăng lên trầm kha?

Và ngay cả khi tình yêu đang đẹp thì tôi cũng không nghĩ tôi phải có nhiệm vụ nhận lời cầu hôn của người yêu.

Nếu bản thân tôi chưa có sự thôi thúc mãnh liệt về điều đó.

Vân Anh

Những giấc mơ tự nhiên đi lạc

Những giấc mơ tự nhiên đi lạc

Câu hỏi của anh bỗng khiến chị nhớ đến những giấc mơ thiếu nữ của mình, những điều mà chị đã quên khi lấy anh.