Bình yên là khi ta có thể thực hành sự tha thứ. Cho mình và cho người...

Chẳng có con người nào sinh ra đã hoàn thiện. Ai cũng có lỗi lầm. Bình yên là khi ta có thể thực hành sự tha thứ. Cho mình và cho người.

Mười năm trước, chị cô phục vụ tại một nhà hàng - khách sạn nổi tiếng. Vì muốn đổi đời mà gài bẫy một vị khách Tây là một quen thuộc ở đó. Anh ấy lúc này đã có bạn gái là một người tài sắc vẹn toàn. Nhưng cuối cùng, tình yêu 3 năm giữa hai người cũng không thể nào bằng cái bụng 3 tháng của chị. Chị nhanh chóng kết hôn và theo anh sang trời Tây.

Mười năm đã trôi qua, tôi bất ngờ khi một ngày chị nhắn tin hỏi tôi: “Có phải mơ cùng một giấc mơ lặp đi lặp lại là bệnh phải không em?”. Tôi gặng hỏi. Lúc này chị mới kể, mười năm đã trôi qua nhưng lúc nào chị cũng mơ thấy anh bỏ chị để quay về với người phụ nữ kia. Mỗi khi tỉnh dậy, chị đều giật mình hoảng sợ, bất an vô cùng. Cho dù chị biết đó là điều không thể xảy ra vì anh rất yêu thương ba mẹ con chị. Và anh luôn trấn an chị lỗi lầm ngày xưa không thuộc về chị nhưng chị không làm sao thoát khỏi giấc mơ đầy ám ảnh đó.

Bình yên là khi ta có thể thực hành sự tha thứ. Cho mình và cho người...

Chị bảo chị đã tốt hơn xưa rất nhiều, đã không còn là cô gái thực dụng năm nào nữa. Giờ đây chị đã là một người vợ hiền, mẹ đảm, biết trân trọng từng khoảnh khắc nhỏ bé của cuộc sống, biết giá trị của yêu thương. Có lẽ vì sự trưởng thành đó, chị mới hối hận vì những sai lầm của tuổi trẻ chỉ biết sống cho bản thân mình cho dù khiến người khác đau khổ.

***

Có một hôm, tôi lại ngạc nhiên khi chị hỏi: “Em từng bị hiếp dâm chưa?”. Có những lúc, tôi để xảy ra việc quan hệ ngoài ý muốn khi say sỉn và đó là một cảm giác vô cùng tệ hại. Tuy nhiên, vì trải qua những nỗi đau còn kinh khủng hơn những điều đó nên tôi có thể vượt qua dễ dàng.

Chị kể lại ký ức bị hiếp dâm của mình.

Ngày xưa, lúc chị làm phục vụ có để ý một anh bảo vệ tại nhà hàng. Có một hôm cả đám đi nhậu, vì say quá nên anh chở chị về. Chị cứ ngủ mê đi cho đến lúc lơ mơ tỉnh dậy thì thấy anh đang lột quần mình ra và cố nhét chim vào.

Chị làu bàu nhăn mặt bảo để cho chị ngủ, chị mệt lắm. Lúc chị tỉnh thì tính sau. Nhưng anh ta vẫn cố hết sức dùng vũ lực để cưỡng hiếp chị. Chị không thể chống cự nổi. Chỉ thấy đau đớn, ê chề.

Sau ngày hôm đó, chị cắt đứt mối quan hệ bạn bè, anh em với anh ta cho dù chị từng thích anh ta.

Nhiều năm đã trôi qua, khi về Việt Nam, có dịp gặp lại, anh ta đều né tránh chị.

Chị bảo chị đã không còn giận chuyện ngày xưa mà chỉ xem đó là một trải nghiệm trong cuộc đời của mình. Nhưng cho dù chị chủ động chào hỏi thì anh ta vẫn ngại ngùng né tránh. Khi chị nhắc lại chuyện năm xưa thì anh ta chối lúc đó say quá không còn nhớ gì cả.

Tôi biết nói ra điều này có thể những người phụ nữ đã từng trải qua cảm giác khi bị hiếp dâm và chưa thể vượt qua sang chấn tâm lý đó sẽ không thể tin nổi.

Nhưng chị đã nói “Ngoài chuyện bị hiếp ra thì chị còn phải trải qua nhiều chuyện làm cho tâm lý của chị xem hiếp dâm chưa phải là nỗi đau khổ nhất của cuộc đời. Chỉ khi mình rơi vào sự cùng cực của cuộc sống và thoát ra thì mình mới nhận thức được không có gì quan trọng. Sự từng trải cũng giúp chị học cách sống hoàn thiện và dĩ nhiên trong đó có tha thứ và chia sẻ”.

Bởi vì ngộ ra nhân sinh, mà chị còn chủ động giúp người từng hiếp dâm mình có thể vượt qua sự mặc cảm, day dứt để đối diện với chị nhưng anh ta khước từ, điều đó âu cũng là nghiệp của anh ta.

Ai cũng phải gánh nghiệp riêng của mình.

Như chị chưa hẳn đã có thể tha thứ cho mình khi từng làm người khác đau khổ đến vậy. Vì biết suy xét bản thân mình, mới tin tưởng rằng ai rồi cũng sẽ bị dày vò bởi chính mình.

Bởi chẳng có con người nào sinh ra đã hoàn thiện. Ai cũng có lỗi lầm. Sẽ có lúc chúng ta bị ai đó làm tổn thương nhưng cũng có lúc ta làm tổn thương ai khác như một vòng luẩn quẩn.

Sau cùng, bình yên là khi ta có thể thực hành sự tha thứ. Cho mình và cho người.

Tôi tin vào toà án lương tâm của mỗi con người.

Nhờ vậy mà nhẹ lòng. Không trách cứ ai thêm nữa.

Vân Anh

Bàn tay luôn nối với trái tim

Bàn tay luôn nối với trái tim

Khi bạn có một bàn tay yên ổn và tin cậy trong tay thì hãy biết trân trọng. Vì bàn tay không phải cái bàn chải hay đôi đũa dùng một lần.