"Liễu Châu, Liễu Châu"
Liễu Châu, cái tên vừa vang lên khiến nhiều người liền nghĩ đến ngay món bún ốc nức tiếng gắn liền với tên tuổi nàng "tiên tử điền viên" Lý Tử Thất.
Thế nhưng ít ai để ý rằng, Liễu Châu (Quảng Tây, Trung Quốc) lại sở hữu vẻ đẹp động lòng người, bởi nét thơ của miền sông nước Giang Nam và sự hùng vĩ của núi đồi trập trùng.
Nếu bún ốc là món ngon nhất định phải thử ở Liễu Châu, thì công viên Long Đàm là điểm tham quan không thể bỏ qua ở thành phố này. Công viên hoàn toàn miễn phí tham quan, nhưng không vì thế mà phong cảnh thua kém, ít chỉn chu.
Nhờ thiết kế và vị trí độc đáo, công viên Long Đàm gần như tách ly ra khỏi sự nhộn nhịp của phố thị. Bên trong là cảnh quan thiên nhiên núi đá vôi điển hình, bao gồm 24 đỉnh núi nhỏ nằm rải rác, cây cối tươi tốt, nhìn từ trên xuống chỉ thấy một màu xanh bao la. |
Vào công viên, khu quảng trường hoa nở dày đặc, có hồ nước xanh nằm gọn giữa những ngọn núi. Bạn có thể thuê chiếc thuyền, để thuyền nhẹ trôi, từ từ ngắm nhìn vẻ đẹp nơi đây. |
Ra khỏi công viên, bạn có thể đến Khu thắng cảnh Lộc Trại, nơi có cây cầu đá nổi tiếng gần xa - Hương kiều. |
Hãy đến với khu thắng cảnh Bát Trại nếu bạn là người yêu lịch sử và những gì xưa cũ. Bước vào nơi đây, bạn như thể quay trở về nông thôn thời xưa, nơi có những ngôi nhà trại trụ cột chống lên cao, hoàn toàn bằng gỗ, đen nhánh như ngọc trai. Bao bọc xung quanh là những thửa ruộng xanh ngắt, đậm hương lúa mộc mạc. |
Nếu yêu thích chụp hình hơn nữa, hãy đến với Đồng Bản Đồn, ngôi làng chỉ còn 7 người già và một chú chó vàng. Đến mùa xuân, ngôi làng nhỏ phủ đầy hoa mận trắng. Bước trên con đường đá, leo vài bậc thang, ngồi nhà tường đất... đâu đâu cũng có thể bắt trọn khoảnh khắc đẹp nhất. |
"Vị lạ vương vấn Liễu Châu"
Một bát bún ốc gần như là linh hồn, "nhân vật đại diện" cho cả thành phố Liễu Châu. Thậm chí vị bún ốc còn khiến Liễu Châu bị gọi vui là "Xú thành" (thành phố hôi thối).
Đặt chân xuống Liễu Châu, thứ đón tiếp bạn không phải là con người, mà là cái mùi đặc trưng của nước lèo bún ốc. Ai không quen thì thấy hôi, ai thích thì lại thấy thơm ngon hấp dẫn lạ thường. Mà cho dù ăn không quen, nhưng khi ăn nhiều thì cũng thành thích thú.
Bạn thử và đánh giá món bún ốc Liễu Châu được đóng gói bày bán tràn lan trên mạng, người bản địa nhìn thấy chỉ cười mà không nói. Bởi lẽ vị bún ốc chính tông ẩn chứa trong các hàng quán trong "Xú thành" này.
Nước lèo dầu ớt đỏ bóc khói nghi ngút, có mùi hơi "kỳ lạ", nhưng khi nếm thử lại ngon đến bất ngờ. Người Liễu Châu thích vị chua, thường nêm thêm vài thìa bột ớt nồng đậm. Đây mới là mỹ vị chân chính.
Chưa từng đến Liễu Châu, ai cũng nghĩ món bún ốc chỉ có một cách ăn duy nhất. Nhưng thật ra, còn có bún ốc xào, bún ốc trộn, hương vị không hề kém cạnh bún nước.
Nếu cảm thấy bát bún hơi đơn điệu, bạn cũng có thể thêm vài món ăn kèm yêu thích, như: Đậu khô om, đầu vịt, thịt ốc, chân giò chua ngọt, dạ dày bò, lòng lợn, chân gà... Tất cả đều "hợp lý" khi phối hợp với bún ốc Liễu Châu!
Mà... ẩm thực Liễu Châu không chỉ dừng lại ở đó. Ngoài món bún ốc nức tiếng, còn có món xôi ngũ sắc dẻo thơm, bánh nếp Liễu Thành thơm ngọt, cùng với hàng loạt các loại bún biến tấu phong phú khác... Mỗi loại có thể chinh phục bạn bằng cách riêng của nó.
Ngoài những món ngon, Liễu Châu còn nổi tiếng với sự chung sống yên bình và cây xanh. Chỉ với 3 NDT (hơn 10 nghìn đồng), ngồi trên chuyến xe buýt, bạn có thể đi khắp thành phố. 30 NDT (hơn 100 nghìn đồng) là đủ nếm được các món bún ốc khác nhau.
Người dân ở đây đi dạo sẽ dừng chân và ngắm nhìn cảnh đẹp khi hoa nở. Khi đói lại đến một cửa tiệm nhỏ để thưởng thức món ngon...
Liễu Châu, mặc dù nổi tiếng đã lâu, nhưng cuộc sống nhàn nhã ở đây đã được truyền từ đời này sang đời khác. Có thể bạn không thích mùi vị của bún ốc, nhưng bạn chắc chắn sẽ phải lòng khi đắm chìm trong bầu không khí của thành phố này.
Nguồn: Weixin
Người trẻ Trung Quốc rủ nhau làm diễn viên ở phim trường rộng nhất thế giới: Nằm im cũng kiếm ra tiền, dễ sống hơn "vật lộn trong thành phố"
Một ngày đẹp trời, binh lính nhà Tần muốn ăn lẩu cay, shipper giao hàng lại mặc bộ đồ lính hiện đại, đó là chuyện thường ngày ở phim trường Hoành Điếm.