- Em lau dọn sạch sẽ nhà cửa, rồi nằm gối tay anh xem TV, phim về xã hội đen của Việt Nam sản xuất. Phim đang gây sốt lắm, nam phụ lão ấu đều háo hức đón xem. Hình như phim lấy ý tưởng kịch bản từ tiểu thuyết “Bố già” mà anh yêu thích. Cũng gia đình “mafia”, ông trùm uy quyền và mưu lược, anh con cả nóng nảy hung hãn, người con thứ điềm tĩnh khôn ngoan, tay quản gia trung thành và tháo vát… Chỉ khác, bà trùm thì đặc kiểu Việt Nam, biết tôn trọng chồng, nhưng chẳng cam bề bếp núc mà luôn biết cách xuất hiện đúng lúc để khẳng định vị trí của mình.
Đến đoạn gay cấn, một sát thủ vào nhà đánh ngất bà trùm, rồi bắn cho ông trùm mấy phát. Bà trùm tỉnh dậy, hỏi ngay chồng đâu, nhưng các con sợ mẹ sốc nên giấu là ông trùm đi giải quyết việc quan trọng. Bà đợi qua đêm thứ nhất, đến ngày thứ hai vẫn không thấy chồng vào thăm, thì khóc nức nở. Bà khóc rằng, Chắc ông ấy lại đến chỗ “con kia” rồi, vợ vào viện mà không thèm đến thăm, ối giời ơi…
Ảnh minh họa: internet. |
Xem đến đây anh không nín được, cười phá lên. Nếu là 20 năm trước, anh sẽ thấy chi tiết ấy quá vô lý. Tại sao bà ấy biết rõ nhà có kẻ gian đột nhập, bản thân bị đánh, mà lại không nghĩ rằng chồng mình cũng gặp chuyện chẳng lành? Nhưng bây giờ, đã vào tuổi trung niên, anh lại thấy chi tiết đó thật là đắt, rất đời, rất tiêu biểu cho tính cách của phụ nữ nói chung.
- Em còn nhớ không, hôm anh ngồi uống rượu ở nhà sếp ở ngoại thành, cách nhà hơn 20 cây số. Anh đã báo sẽ về muộn, trước khi về còn nhắn em. Nhưng về tới nhà, em vẫn giận dỗi, vì anh đi những 50 phút. Em lý luận là vào lúc muộn như thế, đường vắng như thế, thì lẽ ra anh chỉ mất khoảng 30 phút thôi. Anh không tranh luận với em về chuyện anh có thể làm gì được với 20 phút chênh lệch giữa thời gian ước tính của em và thời gian di chuyển thực của anh. Anh chỉ nói với em rằng trời lạnh, hơi mưa, và anh không thể đi nhanh hơn được. Em liền ngừng lời. Trong sự im lặng của em, anh thấy sự ân hận.
Phụ nữ hay đàn ông thì đều ghen cả. Chỉ khác là cơn ghen của phụ nữ thì nhanh bùng phát hơn, vì những nguồn cơn vu vơ hơn, và mặc dù nguội đi sớm hơn nhưng sự nghi ngờ thì cũng đeo bám lâu dài hơn. Năng lượng ghen tuông như ớt trong món ăn, một chút thôi, vừa đủ thú vị, thậm chí còn tôn lên các hương vị ngon lành khác. Nhưng nếu quá nhiều ớt, thì không ai nuốt được, dù món ăn có thịnh soạn đến đâu. Người thái ớt cho vào, sẽ là người chịu cay trước tiên, và sẽ là người buồn lòng sau cùng, khi phải nhìn món ăn mình nấu không ai động đũa.
Ảnh minh họa: internet. |
- Anh có một người bạn, đã từng được mệnh danh là “gió lộng”, bởi phong cách sống tự do, phóng khoáng. Thời còn chưa lập gia đình, anh ấy nổi tiếng thu hút phụ nữ, và quả thực là có rất nhiều người tình. Đến khi lấy vợ, anh vẫn gần như giữ nguyên sự hấp dẫn ấy, tai hại hơn - giữ nguyên lối sống ấy.
Vợ anh ấy xinh đẹp, thùy mị, không chỉ yêu mà phải nói là tôn thờ chồng. Nhưng dẫu cho cô đã bỏ qua hết lần này đến lần khác những chuyện lăng nhăng, thì cuối cùng họ vẫn phải chia tay. Hai năm sau, anh lấy vợ lần nữa. Cô vợ sau sắc xảo, và đặc biệt giỏi “quản lý” ông chồng bất trị. Chỉ sau một năm, anh chồng không những cắt đứt quan hệ với hầu hết bạn gái, mà còn chẳng mấy khi qua lại với cánh bạn trai.
Tuần trước anh tình cờ gặp anh ấy, tụi anh kéo nhau vào quán cà phê. Đang hàn huyên đủ chuyện cũ mới, thì anh ấy như chợt nhớ ra điều gì, rút điện thoại, kéo vai anh chụp ảnh. Anh cười, Ông mà cũng “tự sướng” như bọn trẻ ấy à? Anh ấy gượng gạo đáp: “Đến giờ về rồi, muốn ngồi thêm với ông một lát thì phải báo cáo”. Rồi anh ấy hí hoáy gửi ảnh cho vợ. Chưa yên, cô ấy còn gọi qua facebook, nhìn thấy mặt bọn anh và cảnh quán cà phê thì mới thôi.
Từ lúc ấy, cuộc cà phê nhạt hẳn, tụi anh cũng chỉ ngồi thêm mươi phút rồi về. Anh không phải vì chi tiết ấy mà coi thường bạn mình, nhưng rõ ràng là anh ấy ngượng. Cái ngượng, khiến cho người đàn ông trở nên bé nhỏ và cam chịu. Khi người đàn ông nhỏ bé và cam chịu, anh không biết người phụ nữ ở bên cạnh anh ta có hài lòng không? Hay sẽ tiếc nuối?
Ảnh minh họa: internet. |
- Bố em là một người gia trưởng. Chúng ta đều đã công nhận với nhau như thế. Vậy nên anh thấy thú vị khi em kể rằng, ông bà vẫn ghen nhau. Ông ghen bà, khi điều gì đó nhắc ông nhớ tới “tình địch” cũ (cái người chưa bao giờ được cầm tay bà). Bà ghen ông, mỗi khi tìm cách phân bố lại lượng tóc nhằm che bớt cái đầu hói, để đến dự một cuộc họp lớp với bạn đồng niên. Những cuộc ghen bắt đầu với vài cái hấm hứ, và kết thúc với một cái cười xòa. Những cuộc ghen cần thiết cho một cuộc hôn nhân đã đến đoạn xế chiều.
- Em hãy ghen anh, nếu điều đó khiến em cảm thấy được là chính mình. Anh cũng cảm thấy vui vui, một chút, nếu biết em vẫn quan tâm anh từng chút. Nhưng hãy ghen với tất cả lòng tự trọng và tự tôn, bởi vì chắc anh không cần nhắc em rằng, vị trí của em là duy nhất. Và sẽ không ai ngoài chính em, có thể hạ thấp nó xuống, ngang hàng với bất cứ ai.
Nào, em yêu, mở tủ lạnh lấy cho anh quả ớt, mình ăn cơm thôi.
Những kẻ bắt cóc
Câu chuyện hẳn bi đát lắm khi được kể bởi một người đàn bà khóc nức nở, nhưng đã có lần tôi nghe khóc cả tiếng chỉ vì một tấm thiệp cưới.