Sau buổi hẹn hò đầu, họ chia tay nhau dưới gốc hoàng lan đầu ngõ nhà nàng và mang theo cảm giác xao xuyến ngọt ngào. Về đến nhà, chàng nhận được tin nhắn của nàng:
- Tối nay tuyệt quá! Anh có thấy vui không?
- Có. Anh vui, và nhớ em lắm!
- So với những lần yêu trước của anh thì thế nào?
Chàng không biết phải trả lời nàng thế nào. Bởi vì cơ bản chàng không chuẩn bị cho một sự so sánh như thế, từ khi gặp nàng, yêu nàng, thì trong chàng chỉ còn ngập tràn những cảm xúc yêu đương giữa hai người. Câu hỏi của nàng khiến chàng thấy mệt mỏi, và cảm giác xao xuyến ngọt ngào lúc trước ngay lập tức tan biến trong không gian tĩnh lặng của căn phòng đêm. Chàng uể oải gửi cho nàng một tin nhắn cuối cùng trước khi tắt máy.
- Anh không muốn nói chuyện này. Mình ngủ nhé! Chúc em ngủ ngon!
Hôm sau, chàng nhận được tin nhắn rất dài của nàng, rằng “Tại sao anh lại đối xử với em như thế?”, “Tại sao sau những khoảnh khắc hạnh phúc, ngọt ngào bên nhau anh lại thờ ơ, lạnh lùng thế?”, “Em đã làm gì sai?”... Rất nhiều những câu hỏi mà chàng càng đọc càng thấy bị xâm chiếm bởi một nỗi mệt mỏi khó tả.
Chàng cảm thấy bứt rứt vì không biết phải trả lời thế nào. Bởi mọi câu trả lời chàng gõ ra, đọc lại, đều thấy nó vô nghĩa và không thể gửi đi. Nhưng, đúng là cảm xúc của chàng đã nguội lạnh. Chàng chặn số điện thoại, block facebook của nàng, để chạy trốn cảm giác có lỗi vì đã gặp và yêu nàng sau khi đã trải qua nhiều mối tình trước đó.
Là bạn chung của hai con người đó, đứng giữa tình yêu chóng nở chóng tàn của họ, tôi hiểu cảm giác mệt mỏi của người đàn ông, và cũng hiểu nỗi băn khoăn của người phụ nữ. Người phụ nữ đáng thương ấy không cố ý so sánh mình với những người đàn bà đã đi qua cuộc đời người tình, không cố ý làm khó người tình, cô chỉ muốn được nghe người đàn ông mà cô yêu nói những điều ngọt ngào về buổi tối hạnh phúc của hai người, những điều ngọt ngào mà cô cảm nhận được rất rõ ràng trong cử chỉ, lời nói, của người tình khi họ ở bên nhau. Cô chỉ cần anh bày tỏ lại một lần nữa bằng hình thức văn bản mà thôi.
Người đàn ông hiểu điều đó, hiểu niềm mong chờ của người đàn bà mà mình yêu. Nhưng sau một buổi tối thăng hoa cảm xúc, anh cần hấp thụ niềm hạnh phúc của mình bằng cách để nó chầm chậm lan tỏa, thẩm thấu như một thứ dinh dưỡng cho tình yêu. Câu hỏi của người tình đã đột ngột kéo anh ra khỏi không gian của cảm xúc, bắt anh đối diện với một câu trả lời nhạy cảm mà anh không hề có một chút hình dung.
Để trả lời câu hỏi đó, anh sẽ phải cố gắng nhớ lại những cảm xúc từng có với những người đàn bà anh đã yêu. Nhưng nếu nhớ mãi về những cảm xúc đã có với rất nhiều người đàn bà đi qua đời mình, liệu anh có vẹn nguyên cảm xúc để yêu thêm một người phụ nữ nữa? Khi nghĩ về câu hỏi đó, tình yêu trong anh dần nguội lạnh.
“Vì sao anh yêu em?”, “Người đàn bà trước của anh cũng thế, cũng thế, sao anh lại bỏ cô ấy để yêu em?”, hay “Cảm giác của anh với em khác gì tình yêu cũ?”... Tôi không hiểu sao phụ nữ thường hỏi những câu này khi yêu? Tất nhiên, trả lời những câu hỏi đó không khó. Một chút khéo léo, một chút chiều chuộng, bất cứ người đàn ông nào cũng có thể tìm ra những câu trả lời dễ chịu để thỏa mãn người yêu. Nhưng, khi người đàn ông yêu, thì đó là thứ cảm xúc không thể định lượng, không thể so sánh.
Nếu phải định lượng, so sánh, đánh giá tình cảm của mình với một người đàn bà, tôi chắc người đàn ông đó chẳng thể yêu ai, ngoài bản thân. Bởi, với một người đàn ông, tình yêu bản thân là tình yêu lớn nhất. Họ thường cố quên đi điều đó để có thể yêu một người đàn bà. Bởi thế, khi một người đàn ông yêu một người đàn bà thì hãy để anh ta được yêu mà đừng hỏi lằng nhằng. Bởi những câu hỏi đó sẽ buộc người đàn ông đang yêu phải tự dối lòng mình.
Nhờ em mà anh xấu
Người đàn ông có thể trở nên tốt hơn nhờ kết hôn với một người đàn bà, nhưng đó cũng là cách dễ dàng nhất để anh ta trở nên xấu tính.