Yêu Hải đã 9 tháng rồi nhưng tôi chỉ mới đến nhà anh chơi 2 lần. Lần thứ nhất là dịp nhà anh có đám giỗ, tôi đến với vai trò là khách mời. Lần thứ 2 là dịp Tết Nguyên Đán vừa rồi, tôi đến cũng với vai trò là bạn của Hải, đến chúc Tết bố mẹ anh. Vậy nên tôi chưa nhận ra những điều bất thường trong gia đình anh.
Bạn trai tôi rất tính toán tiền nong. Anh ấy có thể trả một bữa cơm nhưng sau đó, tôi phải trả một buổi cà phê. Anh ấy tặng tôi món quà, tôi cũng phải lựa thời điểm tặng lại món quà có giá trị tương đương. Nhưng tôi vẫn nghĩ có qua có lại mới toại lòng nhau, hơn nữa chúng tôi còn chưa cưới hỏi nên cứ sòng phẳng như thế cho khỏi mang nợ.
Tuần trước, Hải rủ tôi đi du lịch với gia đình anh. Anh nói đây là cơ hội để tôi tìm hiểu thêm về nhà chồng tương lai, sau này về làm dâu khỏi bỡ ngỡ. Thấy Hải nói có lý nên tôi đồng ý và thu xếp công việc để đi chơi 2 ngày 1 đêm cùng nhà anh.
Ngay khi lên xe ô tô, mẹ Hải đã lấy giấy bút ra ghi lại các khoản chi tiêu, mua thức ăn đem theo. Bà nói tôi vẫn phải trả tiền đủ chứ không có ngoại lệ. Tôi gật đầu, rút tiền ra trả ngay cho bà, dù trong lòng cũng hơi khó chịu.
Vì đến nơi sớm hơn dự kiến, chưa tới lúc nhận phòng nên tôi bàn với cả nhà họ là đến quán cà phê ngồi nghỉ, sẵn tiện cho mấy cháu nhỏ được chạy nhảy thoải mái. Ở quán đó, chúng tôi còn có thể đem thức ăn ra ăn trước, đợi đúng giờ thì nhận phòng rồi nghỉ trưa, chiều lại tiếp tục đi chơi. Vậy nhưng cả nhà họ lại liên tục bàn ra với lý do không muốn tốn tiền vô lí. Một lần uống cà phê cũng mấy trăm nghìn chứ có ít gì, cứ ra chỗ bờ hồ, góc công viên, bày đồ ăn ra ngồi ăn là được rồi. Tôi kéo kéo tay Hải, mong muốn anh nói giúp với mình nhưng Hải vẫn theo ý bố mẹ, anh chị. Cuối cùng, chúng tôi ra bờ hồ, trải bạt ngồi chơi tới 12 giờ trưa thật.
Sau chuyến du lịch, tôi càng có thêm động lực để chia tay bạn trai. (Ảnh minh họa) |
Rồi khi nhận phòng, tôi muốn ở phòng riêng nhưng mẹ Hải không cho. Bà nói tôi phung phí tiền, cứ ở chung phòng với bà và gia đình chị hai. Tôi cãi không được, đành phải chịu ở chung phòng với họ, tối đến mẹ Hải chia cho tôi cái thảm để trải dưới nền nhà mà ngủ, còn cả nhà họ thì nằm trên giường.
Điều đáng nói nhất là sự tính toán tiền nong từ nhà Hải quá khắt khe, kĩ càng. 5 nghìn đồng họ cũng lấy chứ không cho, kể cả người nhà. Giờ thì tôi mới biết bản tính của Hải từ đâu ra.
Đã thế, tôi còn vô tình nghe mẹ chồng tương lai chê trách mình với Hải và các anh chị trong nhà. Họ nói tôi phí tiền, mua đồ đạc nhiều để làm gì, sau này về làm dâu thì phải rèn lại chứ không thể để tôi xài tiền kiểu này được, lỡ tôi đem tiền về cho nhà mẹ đẻ nữa thì sao?
Ôi trời, sau chuyến du lịch, tôi mới nhận ra mình đang yêu lầm người. Chuyến đi này khiến tôi suy nghĩ kĩ càng hơn về tình yêu của mình và càng có thêm động lực để chia tay bạn trai. Chứ sống trong một gia đình vì đồng tiền kiểu này, tôi sợ quá.
Bạn trai từng có một đời vợ không khiến tôi sốc bằng việc biết cách anh đối xử với con riêng
Đức còn thề thốt rằng chỉ quan tâm tới tôi, anh không còn liên lạc với vợ cũ, cũng không mấy khi qua thăm con nên tôi không cần phải ghen tuông.