Tôi lấy chồng đến nay cũng gần 10 năm, nhưng điều kiện kinh tế của nhà chồng không được tốt lắm, bố mẹ chồng chỉ làm ruộng nên không giúp đỡ hay hỗ trợ được cho các con. Bởi vậy lấy nhau xong, vợ chồng tôi chuyển lên thành phố sống và xác định tự lập.
Chồng tôi làm văn phòng với mức thu nhập hạn chế. Nhưng may mắn tôi kinh doanh quần áo, cửa hàng rất đông khách nên thu nhập tốt. Sau 2 năm chúng tôi mua được nhà, mua được xe và thỉnh thoảng hỗ trợ được nội ngoại hai bên một chút ít.
Sau này em chồng tôi vào đại học, bố mẹ chồng đã có tuổi không còn sức nuôi em ăn học nên mọi chi phí sinh hoạt, tiền đóng học hằng năm đều là do vợ chồng tôi lo. Biết vợ chồng tôi chi tất cả nên em học hành chăm chỉ, mỗi lần qua nhà em đều chủ động làm việc nhà giúp tôi.
Thấm thoắt, em gái chồng đã tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định và chuẩn bị đi lấy chồng. Tới gần 1 tháng trước, mẹ chồng gọi điện lên giao trách nhiệm cho vợ chồng tôi phải lo đám cưới cho em. Thấy đây cũng là điều đương nhiên, hơn nữa vợ chồng tôi cũng có thể lo được nên tôi nhận lời mẹ mà không phàn nàn. Chi phí đám cưới mà vợ chồng tôi dự tính là khoảng 100 triệu.
Khi vừa đặt mọi thứ xong cho ngày cưới, vợ chồng tôi bàn nhau sẽ cho em 30 triệu làm quà cưới. Nhưng em lại nói với chúng tôi: "Em muốn được tặng vàng trong ngày cưới để mát mặt trước gia đình nhà chồng, nhưng bố mẹ lại chẳng có tiền. Giờ em cũng chẳng biết làm sao nữa".
Ảnh minh họa. (Nguồn AI) |
Nghe em nói thế, vợ chồng tôi cũng không muốn em phải chịu thiệt thòi, nên đồng ý mua vàng làm quà thay vì tiền. Khi nghe chúng tôi nói sẽ cho em vàng, em vui mừng lắm. Và thế là vợ chồng tôi bỏ thêm tiền ra mua 5 chỉ vàng.
Tôi nghĩ, với một gia đình kinh tế không quá dư giả, bỏ ra số tiền tổ chức đám cưới và mua 5 chỉ vàng làm qua cưới cho em là quá hào phóng lắm rồi. Nhưng thật không ngờ trước hôm cưới 3 ngày, khi biết chúng tôi sẽ lên trao 5 chỉ vàng trong ngày cưới thì em chồng tỏ vẻ không vui. Lúc đó tôi mệt nên đang định vào giường nằm, đi qua gian bếp thì nghe thấy em chồng nói với mẹ: "Con cứ tưởng anh chị sẽ cho 1 lượng vàng chứ, ai mà ngờ lại được có 5 chỉ, keo kiệt thế không biết".
Mẹ chồng động viên bảo rằng 1 chỉ cũng là quý, huống chi vàng đắt đỏ, 5 chỉ là mấy chục triệu rồi thì nên vui vẻ. Anh chị lo cả đám cưới cho rồi còn gì. Nhưng em chồng hậm hức nói: "Tiền làm đám cưới thì rồi tiền mừng cưới cũng là anh chị cầm, con có được đồng nào đâu, chỉ trông cậy vào mấy chỉ vàng thì làm ăn gì được".
Tôi thật sự sốc khi nghe lời em chồng nói. Hóa ra từ trước đến nay vợ chồng tôi toàn bị lừa dối à? 5 chỉ vàng kia cũng là do vợ chồng tôi vất vả mới kiếm ra được chứ có phải đi nhặt được ngoài đường đâu. Vậy mà em chồng lại buông lời chê bai, dè bỉu, nói xấu chị dâu sau lưng như thế.
Tôi tức giận nên đem cất 5 chỉ vàng đi. Thay vào đó, tôi sẽ mừng cưới 5 triệu, coi như trọn tình nghĩa. Tôi làm như vậy có đúng không?
Hai cô em chồng khóc như mưa trong ngày luật sư đến công bố di chúc của mẹ: Cuộc phân chia không ai biết và cũng không ai ngờ tới
Hai cô em chồng được mẹ bênh nên coi thường tôi ra mặt, nhưng sau khi nghe tiết lộ của luật sư thì bỗng khóc như mưa.