Mở cửa vào phòng vợ chồng con trai út, tôi phát lộn ruột vì thấy con dâu tiêu xài phung phí vào đồ dưỡng da

Tôi không hiểu bọn trẻ bây giờ sống thế nào mà lại hoang phí đến thế!

Tôi năm nay hơn 60 tuổi, có ba thằng con trai, tôi vừa cưới vợ nốt cho thằng út rồi. 

Hai cô con dâu lớn ở nhà chồng được mấy năm là đòi ra ở riêng, tôi không đồng ý đâu, công sức mình nuôi con mấy chục năm trời mà nó lấy vợ cái là đứa nào cũng nghe vợ rồi tìm cách tách ra khỏi ra đình. Thằng cả với thằng thứ hai đều như nhau, thiếu mỗi nước đội vợ lên đầu!

Tôi nói nhiều rồi nên giờ cũng chẳng buồn nói nữa, thi thoảng chúng nó về thăm bố mẹ thì tôi có nói khéo vài câu, thế là không hiểu vợ chúng nó xúi bẩy kiểu gì, nó không thèm đưa cháu về chơi với ông bà luôn.

Thôi tôi không nói nhiều đến hai thằng lớn vì tôi cũng chán lắm rồi. Tôi tuyên bố thẳng là hai thằng nghe vợ thì về bảo bố mẹ vợ cho đất cho nhà chứ tôi cắt hết suất, nói không vào đầu thì tôi không cho cái gì sất.

Tôi còn thằng út là thằng Hưng, thằng bé này tôi đẻ năm ý cũng gần 40 tuổi rồi. Tại vì nó là út ít nên tôi chiều nhất trong ba thằng. Mà cũng chính vì tôi kè kè quản lý từ bé xíu nên nó là cái thằng nghe lời mẹ nhất. Một khi mà tôi đã nói thì nó không bao giờ cãi lại nửa lời.

Khổ mỗi cái là không hiểu sao thằng Hưng không hòa hợp được với hai anh nó. Hai thằng lớn nhà tôi thì lại rất thân nhau. Hai đứa nó loanh quanh thế nào còn rủ nhau mua nhà ở cùng một khu chung cư nữa cơ. Đấy! Hai cô con dâu quý hóa của tôi cũng thân thiết lắm, thân cho lắm vào xong toàn dạy hư nhau!

Mở cửa vào phòng vợ chồng con trai út, tôi phát lộn ruột vì thấy con dâu tiêu xài phung phí vào đồ dưỡng da

Tôi cũng định bụng là coi như không có hai thằng chúng nó rồi, may mà còn thằng Hưng nó ra hồn người. Nó không học giỏi bằng hai thằng anh nó nhưng chẳng sao, nhà cửa sau này tôi cho nó hết, cần làm ăn gì thì tôi cho vốn mà làm chủ. Học cho lắm làm gì cũng đi làm thuê như hai thằng anh nó thôi.

Tôi vốn không muốn cưới sớm cho thằng Hưng đâu nhưng khổ lắm, giờ con gái chúng nó dễ dãi hơn ngày xưa. Thằng bé nhà tôi nó ngoan lắm chứ có biết cái gì đâu, chẳng hiểu làm sao lại vập vào cái con bé này rồi có bầu. Tôi bấm bụng cưới xin cho vì cháu chứ nói thật là tôi phát sợ con dâu rồi.

Rút kinh nghiệm từ hai lần trước, lần này tôi ra điều kiện ngay từ đầu là không có chuyện ra ngoài ở riêng. Cưới xin do tôi sắp xếp hết, nói đâu thì nghe đó chứ không phải cái kiểu lúc nào cũng có tư tưởng phản kháng đâu. Cái con bé dâu út này nó cũng nghe lời hơn hai đứa kia. Chuyện! Không nghe thì vác cái bụng ễnh đấy về nhà ngoại chứ đừng hòng tôi cưới xin cho.

Tôi thì rất rõ ràng, ngoan thì tôi không tiếc. Nó về nhà này tôi sẵn sàng trông cháu cho mà đi làm đi ăn, thế nhưng tôi đã trông thì tôi chăm kiểu gì là quyền của tôi, đừng có giở cái trò nuôi con kiểu hiện đại ra không là tôi đuổi tống! 

Thằng Hưng nó nghe mẹ nên vợ nó mà cứ vớ vẩn cái gì nó dạy dỗ lại ngay. Tôi nghiêm từ đầu nên con dâu út ngoan hơn hẳn. Tôi bắt đặt tên con là gì thì cấm có dám cãi.

Đáng lẽ là tôi cũng tạm thời hài lòng đấy nhưng hôm vừa rồi tôi mở cửa vào phòng vợ chồng nó là thấy lộn hết cả ruột lên. Đời thủa nhà ai, đi lấy chồng rồi, đẻ con rồi mà dám mua một đống mỹ phẩm rồi dưỡng da, son phấn gì đó để bày ra đầy bàn.

Tôi rất khó chịu với cái kiểu tiêu xài hoang phí này. Thằng Hưng nó đi làm kiếm tiền vất vả như thế, đành rằng nó không kiếm được nhiều bằng vợ nhưng nó phải biết là nó đang ăn ở nhà bố mẹ chồng sung sướng như thế. Hay là nó nghĩ nó kiếm được tí tiền nên bắt đầu lên mặt với nhà chồng. Ở cái nhà này không có cái kiểu thích gì làm đấy như thế được. Tôi phải chỉnh đốn lại ngay.

Ấy thế mà tôi không ngờ, vừa mới mở mồm ra nói về chuyện nó mua gì mà lắm mỹ phẩm thế thì nó đã chất vấn ngược lại tôi là sao tôi lại tự ý vào phòng nó.

- Mẹ nói cho con biết, đây là nhà mẹ. Mẹ muốn vào đâu là việc của mẹ!

- Thế con xin phép ra ở riêng ạ. 

À! Hóa ra đứa nào cũng thế, con dâu nào cũng như nhau cả thôi. Không hiểu bố mẹ chúng nó dạy con cái kiểu gì! Tôi chỉ mặt nó nói là đừng có láo không tôi lót lá chuối gửi trả về cho bố mẹ nó luôn đấy thì nó câng câng cái mặt lên bốp chát với tôi.

- Vâng! Con cũng xin phép được về nhà bố mẹ con ạ. Mấy năm nay con cố gắng nhịn nhục nhiều rồi nhưng đến hôm nay thì con không còn gì để nói nữa rồi. Mẹ không cần phải đuổi, con tự đi ạ!

- Lấy được thằng Hưng nhà tôi là phúc tổ 70 đời nhà cô. Cô đi được cô đi luôn đi. Một khi đã bước chân ra khỏi cái nhà này thì cấm không bao giờ được quay lại nữa.

Tôi vừa nói dứt lời thì nó cúi đầu xin phép lên dọn đồ. Tôi đuổi thẳng chứ làm gì có chuyện tôi cho dọn dẹp gì. Bế luôn cả con nó đi đi để tôi lấy vợ mới cho con tôi.

Sao cái số tôi nó khổ thế này, 3 đứa con dâu đều không đứa nào ra hồn hết!

Mạn Ngọc

Xót xa cảnh bà con nông dân Ninh Thuận nỗ lực khoan giếng, tìm nước cứu hoa màu khi hồ thủy lợi khô đáy

Xót xa cảnh bà con nông dân Ninh Thuận nỗ lực khoan giếng, tìm nước cứu hoa màu khi hồ thủy lợi khô đáy

Một tháng qua, bà con nông dân trong hạn hán khốc liệt ở Ninh Thuận đã nỗ lực tìm kiếm nguồn nước để cứu cây trồng.