Sau khi cưới, vợ chồng tôi thống nhất sẽ ở lại thành phố để lập nghiệp và sinh sống. Chồng tôi là con trai độc nhất nên anh cũng rất khó khăn mới đưa ra quyết định này. Thật may vì bố mẹ chồng đều tán thành. Ông bà còn bảo chúng tôi cứ yên tâm làm việc, ở quê, ông bà còn có chị chồng chăm sóc nên chúng tôi không cần bận tâm. Dù vậy, bố mẹ chồng vẫn chia cho chúng tôi một mảnh đất và nhà từ đường; còn chị chồng thì nhận phần đất sát bên. Sự công bằng, độ lượng của ông bà luôn khiến tôi phải nể phục và trân trọng.
Năm ngoái, vì tôi có bầu nên không thể về quê chồng ăn Tết được. Chồng tôi về đó 2 ngày thì về lại với vợ. Tôi gọi điện xin lỗi bố mẹ chồng, ông bà bảo tôi cứ dưỡng thai cho tốt, sang năm hãy về. Vậy nên năm nay, chồng đã hỏi ý kiến tôi việc về quê từ ngày 27 âm lịch, đến hết mùng 3 thì về nhà ngoại. Tôi đồng ý ngay.
Ngày 24 âm lịch chúng tôi được nghỉ Tết thì tối đó, tôi đã sắp xếp đồ đạc để về quê. Con còn nhỏ thường quấy khóc, đồ đạc lại lỉnh kỉnh nên khi về đến nhà chồng, tôi đã mệt bở hơi tai. Bố mẹ chồng đứng sẵn ở cổng nhà đợi chúng tôi. Thấy vợ chồng tôi từ xa, ông bà đã vẫy tay liên tục. Tôi bế con xuống xe ô tô trước, mẹ chồng liền bế cháu và liên tục hỏi han tôi có mệt không? Bố chồng và chị chồng thì tranh nhau cầm đồ đạc của gia đình tôi vào. Không khí đầm ấm, đoàn viên làm lòng tôi khoan khoái, dễ chịu lạ thường.
Mẹ chồng tôi thương con thương cháu và luôn bênh vực con dâu. (Ảnh minh họa) |
Từ hôm đó đến nay, tôi vẫn chưa động tay vào việc gì trong nhà. Nhà cửa thì chị chồng đã dọn dẹp sạch sẽ. Bố mẹ chồng tinh ý, thương cháu thương dâu; biết tôi làm cả năm vất vả nên lần này về, ông bà để tôi được nghỉ ngơi theo đúng nghĩa đen. Ban ngày, cứ rảnh tay là bố bế cháu. Bà thì lui cui nấu nướng dưới bếp, khi thì rủ tôi đi chợ cho vui. Tối, gia đình chị chồng lại sang ăn cơm chung, cười nói rôm rả, vui vẻ không thể tả được.
Hôm qua, tôi vừa ngủ dậy thì nghe bác hàng xóm chê trách tôi lười biếng, về nhà chồng mà chỉ mặc đồ đẹp đi đi lại lại trong nhà hoặc bế cháu chứ không làm gì cả. Ngay cả bữa cơm Tất niên cũng phải đợi mẹ chồng nấu sẵn mà không phụ gì.
Mẹ chồng tôi đáp lời ngay. Bà bảo tôi đi làm cả năm vất vả rồi, dâu cũng như con gái, chẳng có lý do gì để bà phải hành hạ con dâu cả. Cả đêm tôi còn chăm cháu thì sáng ngủ dậy muộn một tí vẫn được, bà không bao giờ trách cứ con dâu. Bác hàng xóm nghe mẹ chồng tôi nói thế thì cứng họng, không thể nói gì được nữa. Những lời mẹ chồng cũng khiến tôi cay xè mắt. Tôi thật may mắn khi có một gia đình chồng đầy tình yêu thương và ấm áp, thấu hiểu như vậy.
Bị bố vợ đòi nợ, chồng tôi nói một câu khiến ông ức chế quay sang trách mắng và đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà
Cả nhà đang vui vẻ chuẩn bị bữa cơm Tất niên, vậy mà chỉ phút chốc đã biến thành cuộc cãi nhau dữ dội.