Vợ chồng tôi chung sống với nhau được 5 năm nay. Bao nhiêu thời gian đó tuy không phải quá dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu chồng mình. Anh thuộc kiểu đàn ông của gia đình, không nhậu nhẹt, không cờ bạc, tiền lương luôn giao đủ, giao hết cho vợ và chỉ nhận lại một ít để chi tiêu cá nhân. Mỗi chiều, chồng tan làm lại ghé đón con, chở con đi chợ mua đồ ăn. Về nhà thì lo nấu ăn, tắm rửa, chăm sóc con. Anh luôn nói con gái chính là niềm vui cuộc sống của anh.
Tuần trước, tôi được nghỉ làm nên tranh thủ dọn dẹp nhà cửa. Sẵn tiện, tôi gỡ mấy tấm ảnh treo tường xuống lau chùi cho sạch sẽ, kể cả ảnh cưới. Khi lau đến ảnh cưới, tôi thấy chốt ảnh bị bung ra và bên trong có thêm một tấm ảnh nhỏ nữa. Điều này khiến tôi rất bất ngờ, vội mở ra xem. Một tấm ảnh nhỏ rơi ra, là ảnh chồng tôi chụp cùng một người phụ nữ khác, trên tay cô ấy còn đang bế đứa bé nhỏ xíu quấn khăn. Khung cảnh giống như ở bệnh viện, hình như người phụ nữ ấy mới sinh. Nhưng nhìn ánh mắt trìu mến, cách đặt tay qua vai của chồng, tôi như nghẹt thở.
Trước khi đến với nhau, tôi từng nghe chuyện chồng có mối tình đầu sâu đậm lắm nhưng rồi họ chia tay. Hồi đó, có người khuyên tôi nên tìm hiểu kỹ về mối tình đầu của chồng nhưng tôi không muốn làm thế. Tôi không thích phải suy nghĩ quá nhiều về chuyện yêu đương, tình đầu tình cũ của chồng. Nhưng bây giờ, thấy tấm ảnh này, tôi lại hoang mang và suy diễn trong đầu rất nhiều.
Ảnh minh họa. |
Ngay chiều hôm đó, tôi đã đưa tấm ảnh ra và hỏi chồng. Tính tôi không thích bị người khác qua mặt, làm chuyện giấu giếm sau lưng. Sau một hồi vòng vo, chồng tôi cũng nói thật mọi thứ. Đó đúng là người yêu cũ của anh. Đứa bé cũng là con chung giữa 2 người. Đáng lẽ ra lúc đó, họ sẽ tổ chức đám cưới nhưng cô ấy phải đi nước ngoài định cư cùng gia đình, mà anh thì không thể bỏ cha mẹ mình được (chồng tôi là con một) nên họ chia tay nhau. Bây giờ, cô ấy cũng có chồng mới là người ngoại quốc, anh cũng có gia đình riêng nên 2 người ít khi liên lạc với nhau. Về đứa bé, mỗi năm một lần, mẹ bé sẽ đưa con trai về Việt Nam chơi và gặp gỡ cha ruột mấy ngày. Những ngày gặp con riêng, anh đều nói dối tôi là đi công tác. Tôi hỏi gia đình chồng có biết về đứa trẻ không, chồng tôi gật đầu. Vậy là ai cũng biết, chỉ có tôi là không biết, cay đắng làm sao?
Càng nghe chồng nói, tôi càng bàng hoàng, chết lặng trong tim. Hóa ra, bao nhiêu năm qua, chồng tôi giấu giếm một bí mật lớn đến thế nhưng không ai hay biết. Trong mấy ngày gặp con đó, giữa chồng tôi và người yêu cũ đã xảy ra chuyện gì, có trời mới biết.
Nếu không nhờ tấm ảnh anh giấu phía sau ảnh cưới, nơi mà anh cho là an toàn nhất, có lẽ bí mật này mãi mãi tôi cũng không thể biết được. Anh nói mỗi khi nhớ con riêng, anh đều lấy tấm ảnh kia ra xem nên chốt ảnh cưới mới bị gãy, bung ra. Dù chồng thề thốt vẫn yêu tôi và không làm gì có lỗi với vợ, tôi vẫn không thể tin được nữa. Cả tuần nay, tôi không thể đối diện một cách bình thường với chồng được, trong tôi luôn có những suy nghĩ và ám ảnh. Phải làm sao với bí mật này của anh đây?
Con dâu gen Z gặp ngay mẹ chồng cổ hủ, nhà tôi ngày nào cũng như cái chợ vỡ
Không chỉ em trai tôi đau đầu đâu mà tôi cũng muốn bỏ nhà đi cho đỡ nhức óc nữa!