Đưa con về quê chơi, buổi tối tình cờ nghe lén được cuộc nói chuyện của bố mẹ, tôi bần thần cả người vì khối tài sản nhà chồng

Buồn bực cũng có làm được gì đâu vì đấy là tài sản nhà chồng.

Tôi là người thành phố, cả bố và mẹ đều làm kinh doanh. Còn nhà chồng tôi ở nông thôn, bố mẹ chồng làm việc đồng áng tối ngày để lo cho 3 anh em ăn học. Chồng tôi là con cả, dưới anh có một em trai và một em gái. Vì em trai là con út trong nhà, được bố mẹ chiều chuộng, nên từ nhỏ đã ham chơi lười học. Em ấy chỉ học hết cấp 2 rồi suốt ngày lêu lổng tụ tập bạn bè, không có việc làm ổn định.

Em gái chồng thì lại rất ngoan ngoãn và chăm chỉ, em ấy học đại học xong là xin được việc đi làm luôn. Còn chồng tôi, anh ấy là người chu đáo và sống rất có trách nhiệm, có công việc tốt. 

Khi tôi về làm dâu, mẹ chồng nói vì điều kiện kinh tế khó khăn lại phải chi trả một khoản để tổ chức đám cưới, nên bố mẹ chỉ có thể tặng chúng tôi chút quà nhỏ. Lúc đó, tôi không suy nghĩ nhiều, dù sao thì tôi thích con người của chồng nên mới kết hôn.

Sau đám cưới chưa đầy 1 tháng, em trai chồng dính vào cờ bạc, nợ nần toàn phải trốn chui trốn lủi. Bố mẹ chồng tôi thấy vậy thì thương con trai nên đứng ra trả hết số nợ đó, nửa tỷ bạc.

Khi đấy, tôi mới nhận ra bố mẹ chồng thực tế không khó khăn như họ từng nói. Trong lòng tôi cảm thấy hơi khó chịu, nhưng tình hình em trai chồng cũng khó khăn nên tôi chưa bao giờ nhắc đến chuyện đó với chồng.

Thú thật, mẹ chồng cũng đối xử với tôi rất tốt. Khi tôi mang thai con đầu, mẹ thường xuyên gửi lên rất nhiều đồ ăn ngon để tôi tẩm bổ. Ngày tôi sinh, mẹ lên túc trực cả ngày ở bệnh viện. Khi tôi vừa ra khỏi phòng sinh, mẹ chồng đã nắm tay tôi rưng rưng nước mắt, hỏi tôi có đau không, khiến tôi vô cùng cảm động. Trong thời gian ở cữ, mẹ chồng cùng với mẹ đẻ thay nhau lên chăm sóc tôi. 

Ảnh minh họa. (Nguồn AI)
Ảnh minh họa. (Nguồn AI)

Tôi rất biết ơn mẹ chồng, thế nên từ 2 năm trước, mỗi tháng tôi đều gửi cho ông bà 2 triệu. Tôi xem đó là một cách để báo hiếu và hoàn thành nghĩa vụ của một người con dâu. Mỗi lần gửi tiền cho bố mẹ, tôi đều thông báo cho chồng biết và anh cũng tán thành.

Cách đây vài ngày, vợ chồng tôi đưa con về thăm ông bà nội. Chúng tôi ở nhà 3 ngày. Đó là khoảng thời gian tôi vô cùng sung sướng. Con gái nhỏ đã có ông nội bế suốt ngày. Cơm ăn nước uống thì mẹ chồng tôi lo hết. Vợ chồng tôi chỉ nghỉ ngơi, đi dạo hoặc trò chuyện với hàng xóm.

Tối hôm trước khi gia đình tôi chuẩn bị quay trở lại thành phố. Trong bữa ăn mọi người nói chuyện rất vui vẻ, đến gần khuya thì cả nhà ai về phòng người nấy. Tuy nhiên lúc này một việc đã xảy ra khiến tôi thực sự sốc. Cụ thể là nửa đêm, trong lúc đi vệ sinh tôi đã bất ngờ thấy bố mẹ chồng còn đang ngồi dưới nhà nói chuyện. 

Tôi đi ra phía sau nhà thì tình cờ nghe được câu nói của mẹ: "Ông này, mảnh đất mà mình mua đợt trước đang được giá lắm đấy. Giờ bán chắc cũng được tầm 2 tỷ rồi. Tôi tính bán đi cho con gái sắp lấy chồng 500 triệu, số còn lại để dành sau này thằng út lấy vợ thì xây nhà và phòng thân dưỡng già. Còn vợ chồng nhà thằng cả đã có nhà cửa và công việc ổn định, con dâu lại đảm đang, tháo vát và biết vun vén nên không cần cho".

Tôi nghe mà tôi hụt hẫng. Trở về phòng, càng nghĩ tôi càng thấy bất công và buồn bực. Lâu nay tôi luôn đối xử tốt với bố mẹ chồng. Dù kinh tế không dư dả gì, vợ chồng tôi vẫn cố gắng mỗi tháng biếu ông bà 2 triệu. Đặc biệt, tôi luôn coi mẹ chồng như mẹ ruột của mình, tôi cũng nghĩ bà đối với tôi như con gái nhưng có lẽ không phải vậy.

Tôi cứ ngồi bần thần suy nghĩ, chồng tôi thấy lạ thì liền hỏi han, nhưng tôi không biết có nên nói chuyện này với chồng không. Tôi sợ nói ra sẽ làm bất hòa trong gia đình, mọi người sẽ trách tôi, cho rằng tôi tham. Hơn nữa, tôi chưa nghe hết câu chuyện nên chưa rõ cuối cùng bố mẹ chồng sẽ quyết định thế nào. Giờ tôi nóng vội nói ra liệu có phản tác dụng không?

Nhật Hạ