Giữa đại dịch, tháng tư trong em vẫn dịu dàng, an hòa thanh khiết

Giữa những ngày bịt bùng khẩu trang trên mặt, chỉ có em len vào được từng hơi thở, bình an, tinh khiết, dịu dàng…

Tháng tư về, phố tinh khôi màu trắng và hương thơm thanh khiết mùa hoa bưởi. Em là loài hoa mộc mạc mà vô cùng đặc biệt, chẳng cần đài các, chẳng cần kiêu sa, em tinh khiết như buổi sớm mai, lặng lẽ tỏa hương nồng nàn sâu lắng để người quân tử lạc bước ngang qua miền dung dị bình yên ấy mà nỗi nhớ cứ vương vấn mãi không thôi, cả một đời đi tìm…

Em là khúc giao mùa. Em mang hơi mát của mùa xuân căng tràn nhựa sống tươi xanh để làm dịu nắng nóng gay gắt của mùa hè đang gần tới, em mang hương quê bình dị trong lành về phố thị khói bụi xô bồ… Em là thế, dịu dàng mà khoáng đạt, chân thành mà sâu sắc, yêu thương, mềm mại thiện lương mà kiên cường trong vẻ ngoài lặng lẽ. Em sẵn lòng chịu thiệt thòi đầy nhân hậu mà chẳng phải yếu thế cũng chẳng so đo…

Giữa đại dịch, tháng tư trong em vẫn dịu dàng, an hòa thanh khiết

Em bé nhỏ hanh hao, không rực rỡ sắc màu mà chỉ có nhụy vàng trong sắc trắng, hỏi sao quân tử vẫn tự trói hồn mình trong sắc trắng mong manh? Là bởi vì ẩn trong mong manh là kiên cường nghị lực, là sự hiểu biết em chắt chịu học hỏi khi đến với thế giới này để biến cuộc sống quanh em luôn tràn đầy ấm áp bao dung, tỏ tường thấu đáo. Là nguồn năng lượng an hòa long lanh trong đáy mắt, nụ cười… khiến thế giới quanh em yêu thương mà bình yên đến lạ.

Chỉ một chút đài hoa xanh non cứng cỏi ôm lấy sắc trắng thanh tao, sao quân tử không khi nào dám rời tay mình vì lo em lạc bước? Bởi ẩn sau vẻ dung dị bình thường là lấp lánh ánh sáng của tâm hồn tinh tế, tri thức và trải nghiệm, là nỗ lực không ngừng để em tự viết nên những trang sách đầy thú vị cho cuộc đời mình. Là khi cuộc sống có cằn cỗi đến đâu thì em vẫn mang đến cho đời hương thơm tự tại mà đầy tích cực từ trái tim ấm áp từ nụ cười giọng nói… khiến thế giới quanh em không oán thán, không hận thù, không lo sợ… Em là “Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng” để tôi “hát giấc mơ nào xa lắm”…

Ngàn hoa muôn vẻ đều như nhau nhưng em là duy nhất!

Giữa những ngày bịt bùng khẩu trang trên mặt, chỉ có em len vào được từng hơi thở, bình an, tinh khiết, dịu dàng…

Speed Light

Đàn bà siêu nhân

Đàn bà siêu nhân

Tôi cần anh đưa con đi học, cần anh sửa chân bàn... một ngàn lẻ một việc cần bàn tay người đàn ông. Nhưng tôi không có quyền quyết định thay anh.