Ấy là nói đến những phụ nữ đẹp. Đẹp hơn với mặt bằng phụ nữ nhan sắc tầm tầm. Phàm đã là đàn ông, ai cũng thích phụ nữ đẹp. Với riêng cái thằng tôi nham nhở thì phụ nữ đẹp còn là một tiêu chuẩn hàng đầu trong tất tật mọi quan hệ. Còn gì thú vị hơn khi trong cương vị biên tập phim được làm việc với một nữ biên kịch ưa nhìn có nước da trắng trẻo kèm theo một giọng nói dễ thương. Phụ nữ đẹp, bất công thay lại hay hội đủ những thứ khác kèm theo.
Tuy nhiên cũng phải nói thêm nếu nữ biên kịch ấy có mang đến cái kịch bản đuôi đuối một tẹo thì dĩ nhiên vì nhan sắc, tôi thề sẽ không quản ngại thêm nếm cho kịch bản chút kinh nghiệm và vốn liếng chữ nghĩa để nó lọt bằng được. Với nhan sắc, sự hy sinh ấy chẳng là gì. Hãy biết tôn thờ cái đẹp. Sẽ có nhiều người ghét khi tôi nói ra những thầm kín này. Kệ. Tôi là thế đấy.
Phụ nữ đẹp thường có nhiều lợi thế trong cuộc sống (Ảnh: internet). |
Trong cuộc sống, phụ nữ nhan sắc vượt ngưỡng không phải là ít. Tất nhiên còn thì tùy theo gu nhìn nhận của mỗi người. Tựu trung vẻ đẹp dù gu nào thì vẫn đa phần thống nhất được cách đánh giá của giới mày râu. Ấy là ưa nhìn và nói nhè nhẹ một chút, đó là hấp dẫn. Nghĩa là cô nàng hay chị ta, thậm chí bà ấy xuất hiện ở đâu cũng thu hút được những ánh nhìn ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ thôi nhé còn đàn ông có nhiều loại. Thanh lịch hoặc củ chuối và dĩ nhiên ánh nhìn của họ cũng vậy, cây nào quả ấy có cả sự dung tục. Chuyện ấy ta không bàn.
Cũng có ngoại lệ. Có người hoàn toàn không đẹp. Nhưng sự hấp dẫn toát ra lại ở những điều khác ngoài nhan sắc. Có thể là sự uyên bác trí tuệ. Có thể là giọng nói hút hồn. Hay là cái duyên trời cho. Điều này thì lại phải phụ thuộc vào cách cảm nhận đặc biệt từ đàn ông. Nhưng thôi khuôn khổ trang báo có hạn ta phiễu phão với nhau chỉ riêng nhan sắc thôi nhé.
Tôi làm nghề văn veo chữ nghĩa. Lại có ưu thế hơn người khác một chút, làm ở một cơ quan nghệ thuật thuần về phim ảnh nên có may mắn được tiếp xúc với nhiều người đẹp. Nhiều lắm, từ những diễn viên lừng danh cả tài lẫn sắc, đến những người mẫu non và già tuổi nghề. Có không ít những chân dài ở ngành nghề khác nhưng lại thích dấn thân ở điện ảnh, truyền hình. Thậm chí hoa hậu tôi cũng được nâng cốc, chạm ly, tợn hơn là quàng vai, bá cổ chụp hình. Những người đẹp này trong mắt tôi họ luôn là những ánh hào quang của cuộc sống vốn chật hẹp và không thiếu điều xấu xí.
Tiếp xúc với nhan sắc nhiều, dần dà tôi nhận ra họ có một cuộc sống khác với người thông thường. Bởi họ luôn là tâm điểm. Lấy một ví dụ đơn giản nhất. Một cuộc nhậu chẳng hạn. Khi xuất hiện một nhan sắc vượt ngưỡng, cánh đàn ông luôn quanh quẩn tìm mọi cơ hội để thể hiện mà chủ yếu là phục dịch kiểu nâng niu chăm sóc. Đại loại gắp cho em miếng ngon ngon, rót thêm chút rượu hay tỉ mẩn hơn là cái khăn lau miệng. Phụ nữ trong những dịp này cũng dành cho người vượt ngưỡng kia một sự chăm sóc nhưng ở chiều kích ngược lại. Nhưng thôi để dành cái sự ngược này cho một bài viết khác.
Những người đẹp ở xã hội là vậy, còn gia đình thì sao? Tôi đồ rằng đây là một vấn đề khá lớn cần những nhà “nhan sắc học” ở mọi ngành nghề phân tích mới cặn kẽ và thuyết phục được. Riêng kinh nghiệm quan sát của tôi thì có vẻ những người nhan sắc vượt ngưỡng lại khá chật vật trong đời sống gia đình. Có lẽ bởi họ vốn là tâm điểm của xã hội nên khó hòa đồng với cộng đồng riêng của mình. Nhấn mạnh là người bạn đời. Bằng chứng ư, cứ lấy những người đẹp nổi tiếng ra để soi nhé.
Có không ít nhan sắc rất chật vật trong chuyện quy luật là lấy chồng. Khi lấy được rồi cũng khó hòa hợp. Thử điểm lại danh sách rõ nhất là hoa hậu và người mẫu, diễn viên nổi tiếng. Có không ít người ly hôn, ly thân và không hạnh phúc đủ kiểu. Nhưng đây chỉ là nhận định của tôi thôi nhé. Mà tôi thì chỉ là một gã đàn ông tầm tầm vô tích sự lời nói chẳng mấy trọng lượng. Tùy thuộc vào đánh giá của các bạn.
Nói thêm về kinh nghiệm bản thân để minh chứng cho nhận định của tôi. Dù xấu xí ma chê quỷ hờn nhưng tôi cũng lấy bằng được một cô vợ kha khá để thỏa chí tôn thờ cái đẹp. Không hề bốc phét, vợ tôi phải xấp xỉ tốp hoa khôi của một trường đại học danh giá. Lấy được người đẹp chẳng sung sướng gì đâu. Đến tận bây giờ khi đã ngoài sáu chục tuổi có cháu ngoại nhưng tôi vẫn ghen bóng ghen gió khi vợ có việc đi ra ngoài. Có bao nhiêu ánh mắt dù kèm nhèm vì tuổi tác liệu có buông tha cho cái nhan sắc vượt tầm kia không?
Thề, nếu không đúng sự thật tôi không phải là đàn ông!
Vì sao phụ nữ lại rực rỡ khác thường khi bỏ chồng?
Không ít người chọn cách sống không hôn nhân vì đã quá sợ hay vì đã có sự so sánh quý báu của cuộc sống tự do với hôn nhân cùm xích.