Người lái đò thầm lặng cho trẻ em khuyết tật ở Giao Thủy

Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy là nơi những cô giáo thầm lặng chắp cánh tri thức, yêu thương và hy vọng, giúp trẻ khuyết tật vững bước hòa nhập cộng đồng.

 Lớp học không lời, ngập tràn yêu thương

Lớp học của cô giáo Nguyễn Thị Vân Anh có 15 học sinh với ba dạng khuyết tật khác nhau, chủ yếu là khiếm thính. Để mỗi giờ lên lớp đạt hiệu quả, cô phải dày công soạn giáo án phù hợp với khả năng và nhu cầu riêng của từng em. Tùy vào từng loại hình khuyết tật – khiếm thính, chậm phát triển trí tuệ hay vận động – cô lại linh hoạt sử dụng các phương pháp giảng dạy khác nhau: từ ngôn ngữ ký hiệu cho đến những bài tập rèn luyện thể chất, tư duy đơn giản.

“Với lớp học nhiều dạng tật như thế, quan trọng nhất là sự kiên trì và yêu thương. Phải dành tình cảm, động viên các em mỗi ngày thì mới có thể truyền được kiến thức,” – cô Vân Anh chia sẻ.

  Cô giáo Nguyễn Thị Vân Anh – Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy, Nam Định

Cô giáo Nguyễn Thị Vân Anh – Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy, Nam Định

Một tiết học của cô luôn đầy màu sắc và niềm vui, khi cô hóa những kiến thức khô khan thành trò chơi, hoạt động vận động để các em dễ tiếp thu và ghi nhớ hơn.

Người mẹ thứ hai dạy trẻ khuyết tật bằng cả trái tim

Nếu gọi cô Vân Anh là người truyền dạy tri thức, thì cô Bùi Thị Thúy lại là người truyền lửa bền bỉ bằng cả trái tim của một người mẹ. Gần 30 năm làm việc tại trường, cô đã chứng kiến bao thế hệ học trò khuyết tật lớn lên, rời đi, và nhiều em trong số đó, không ai nhớ tên cô giáo, nhưng chắc chắn nhớ những cái ôm, ánh mắt và sự bao dung.

Cô Thúy chia sẻ: “Có những em khuyết tật trí tuệ, mắc hội chứng Down, đến cả vệ sinh cá nhân còn không biết. Mình phải làm từ những điều nhỏ nhất, hướng dẫn từng bước, đôi khi phải trực tiếp giúp các con như cha mẹ thật sự. Nhiều lúc cũng thấy nản, nhưng nhìn tụi nhỏ tiến bộ, tự xúc ăn, biết gọi ‘cô’ bằng ánh mắt – là thấy mọi khó khăn đều xứng đáng.”

Trong lớp cô Thúy, mỗi chiếc khăn lau mặt, mỗi chiếc ghế nhựa đều được sắp xếp cẩn thận. Không phải cho đẹp – mà là để các em học được kỹ năng sống, học cách làm chủ thế giới nhỏ bé quanh mình.

  Cô giáo Bùi Thị Thúy - Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy, Nam Định

Cô giáo Bùi Thị Thúy - Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy, Nam Định

Mái nhà thứ hai của học sinh khuyết tật

Từ một trung tâm phục hồi chức năng dành cho trẻ khiếm thính được thành lập năm 1990, Trường Trẻ em Khuyết tật huyện Giao Thủy nay đã trở thành mái nhà chung của 106 học sinh từ nhiều vùng quê khác nhau. Nơi đây, không có tiếng trống trường rộn ràng, không có cờ hoa rực rỡ mỗi buổi lễ, nhưng luôn đầy ắp sự sống – một nhịp sống riêng biệt và đầy yêu thương.

Anh Trần Quang Đại (huyện Xuân Trường) – cha của bé Thảo Chi, đã đưa con gái vượt hơn 20km mỗi ngày suốt 8 năm qua để đến lớp. “Trước đây cháu gần như không biết gì, chỉ ngồi một chỗ. Vào học ở trường, cháu được vận động, biết tự phục vụ, biết giao tiếp bằng ký hiệu. Với gia đình chúng tôi, đó là cả một kỳ tích,” anh xúc động nói.

Không dừng lại ở việc dạy chữ, nhà trường còn đặc biệt chú trọng đến giáo dục hướng nghiệp. Học sinh được học nghề đơn giản như tin học văn phòng, may mặc, làm hoa, làm nến… Dù đôi tay còn vụng về, nhận thức còn hạn chế, nhưng ánh mắt của các em luôn bừng lên khi nhắc đến ước mơ được “làm nghề để tự nuôi sống mình”.

Các bạn học sinh được giáo viên dạy nghề
Các bạn học sinh được giáo viên dạy nghề

“Em thích học nghề may. Sau này em muốn làm thợ may để đỡ đần bố mẹ,” – Đặng Thị Bích Hường, học sinh năm cuối chia sẻ bằng giọng nói còn ngọng nghịu nhưng đầy quyết tâm.

Hiệu trưởng Nguyễn Thị Oanh cho biết: “Chúng tôi đang mở thêm nhiều mô hình nghề mới, phù hợp với khả năng của từng nhóm học sinh. Mục tiêu là để các em không chỉ sống được – mà còn sống có giá trị.”

Người hùng thầm lặng giữa đời thường

Không ồn ào, không phát biểu hoa mỹ, những cô giáo ở Trường Trẻ em Khuyết tật Giao Thủy vẫn mỗi ngày dắt tay các em đến với ánh sáng tri thức và niềm tin vào tương lai. Dạy một học sinh bình thường đã khó, nhưng dạy một đứa trẻ khuyết tật – là cả một hành trình dài của sự cảm thông, đồng hành và không bỏ cuộc.

Họ – những người thầy, người cô thầm lặng chính là hình ảnh đẹp nhất của ngành giáo dục, của lòng nhân ái giữa đời thường.

“Dù không thể nói lời cảm ơn, nhưng tôi biết, trong ánh mắt các em luôn có sự biết ơn. Và chỉ cần thế thôi, tôi đã có đủ lý do để gắn bó cả đời với nghề này,” – cô Bùi Thị Thúy mỉm cười.

Người mẹ thứ hai dạy trẻ khuyết tật bằng cả trái tim
Người mẹ thứ hai dạy trẻ khuyết tật bằng cả trái tim

Cô Thúy, cô Vân Anh và các đồng nghiệp tại Trường Trẻ em Khuyết tật Giao Thủy đang từng ngày mang lại cơ hội sống, học tập và tự lập cho hàng trăm trẻ em khuyết tật. Họ là những “người lái đò thầm lặng” đã và đang thắp sáng ước mơ, mở ra tương lai tươi sáng cho các em – những đứa trẻ không trọn vẹn, nhưng luôn xứng đáng được yêu thương và chở che.

Hồng Thu

Đêm hội Vầng Trăng Yêu Thương - Năm 2024 Trung Thu của gần 600 trẻ khuyết tật và trẻ mồ côi tỉnh Khánh Hòa

Đêm hội Vầng Trăng Yêu Thương - Năm 2024 Trung Thu của gần 600 trẻ khuyết tật và trẻ mồ côi tỉnh Khánh Hòa

Trung thu hàng năm, Nhà Thiếu Nhi tỉnh Khánh Hòa đều tổ chức đêm hội cho trẻ em khuyết tật, mồ côi đang được chăm sóc, giáo dục trên địa bàn tỉnh