Thì anh cứ mơ đi

Có đôi khi ta nhìn người bên cạnh, thấu hiểu những suy tưởng của họ, nhưng ta cũng chỉ có thể tự đem lại sự bình yên cho chính mình.

Năm 16 tuổi, anh từng có một mối tình đầu thật đẹp. Họ gọi nhau “ca ca, muội muội” thật trong sáng. 

Cho đến một ngày, anh bỏ đi xa với những giấc mơ tuổi trẻ, cô gái chờ đợi trong mỏi mòn. 

Rồi một ngày, cô gọi điện mời anh về... dự đám cưới của cô. Bao nhiêu ước mơ chợt trở nên vụn vỡ. Anh bật khóc nhưng không cách nào cứu vãn. 

Nhiều năm tháng đi qua, trải qua nhiều mối tình đầy tổn thương trắc trở, với anh mối tình đầu vẫn là điều đẹp đẽ nhất. 

Thì anh cứ mơ đi

Cho đến một ngày, tình cờ anh nghe người ta kể chuyện nàng thơ một thời của anh bị chồng bắt quả tang đang ngủ với trai tạo thành một scandal ầm ĩ cả vùng.

Mình bảo: “Ai mà chẳng thay đổi theo thời gian. Có khi anh và chị ấy cưới nhau lại chẳng cắm cho nhau vài cái sừng”.

Anh cười: “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở”.

Mình hỏi: “Thế chị ấy có hẹn gặp anh không?” vì tính ra bây giờ họ ở rất gần nhau. 

Anh bảo “Không”. 

“Thế nếu chị ấy hẹn gặp thì sao?”. 

“Không biết”.

Nhưng thỉnh thoảng anh vẫn hoài niệm về mối tình đầu mỗi khi lòng chông chênh với mối quan hệ hiện tại. 

Tuy không kể nhưng mình vẫn hiểu trong lòng mỗi người luôn có sẵn những hoài niệm. Ta tô vẽ cho nó đẹp hơn khi những tổn thương những ngày tháng ấy dần xa rời. Ta bám víu vào những mộng mơ để an ủi thực tế khắc nghiệt với những xung đột bên cạnh bạn đời. 

Bởi hai người nếu sống bên nhau không thể nào tránh khỏi những lúc nhìn nhau chán ghét, thất vọng đến tột cùng. 

Những người tình cũ luôn đẹp khi họ không phải là người bạn đời để sống với những khiếm khuyết trọn vẹn của đối phương, không phải cãi nhau về quan điểm sống, cách xử thế và những lo lắng thường nhật của đời sống. 

Bởi vậy, hiểu được tâm lý con người, ta cũng sẽ dễ dàng chấp nhận những mộng mơ ngoài vợ ngoài chồng trong mỗi người. Đó là điều mà mỗi người tự kiểm soát chính họ. Không ai giữ hồn ai được. 

Và thực ra thì, con người không biết sống cho hiện tại, không biết trân quý hiện tại, không biết mình may mắn có gì thì họ chỉ mãi chìm trong khổ đau của những cơn mộng tưởng.

Chẳng ai giúp ai có được hạnh phúc. 

Có đôi khi ta nhìn người bên cạnh, thấu hiểu những suy tưởng của họ, nhưng ta cũng chỉ có thể tự đem lại sự bình yên cho chính mình. 

Bởi họ cũng chỉ là một đối tượng bên ngoài, ngoài tầm với của đối tượng bên trong ta...

Vân Anh

Ta có sẵn tình yêu để cho đi...

Ta có sẵn tình yêu để cho đi...

Ta hãy sống cho khoảnh khắc, để khi mọi thứ trôi qua, ta có thể nhìn tất cả bằng ánh mắt điềm nhiên ai đến, ai đi trong cuộc đời mình.