Hãy nhìn đời đơn giản bằng đôi mắt lạc quan

Mẹ vô cùng hãnh diện vì trong hành trình lớn khôn của con luôn có mẹ và suốt chặng đường thanh xuân của mẹ luôn có con đồng hành...

Chào con,

Chúng mình lại bắt đầu một ngày mới nào. Sáng nay bảy giờ phải có mặt ở trường mà sáu giờ con vẫn rúc mình trong chăn, như con sâu đo. Đã vậy khi mẹ gọi, con còn dùng bàn tay đầy sức mạnh tình yêu quàng lấy cổ mẹ, níu mẹ nằm ôm con… Thật khó để từ chối vòng tay âu yếm này.

“Mẹ đã nói rồi, mẹ sợ muộn lắm”.

“Không sao đâu, một tí thôi mẹ”… Một tí đó hẳn năm phút… Hai đứa là mười phút với quy trình ôm hôn, trò chuyện buổi sáng giống y như nhau.

Mẹ giục con dậy thật nhanh, vệ sinh cá nhân thật nhanh, rửa mũi với nước muối ấm, kiểm tra đồ dùng quần áo. Con bước vào bàn ăn cũng đã sáu giờ ba mươi phút, trong lúc con ăn sáng mẹ sẽ phơi quần áo máy vừa giặt đêm qua, kiểm tra lại đồ dùng của con… Chúng mình lên xe lúc bảy giờ kém mười phút sau tiếng giục giã thất thanh như xung trận của mẹ. Trên đường đến trường hai con vẫn líu lo không ngớt và chúng ta… chẳng muộn học tí nào. Mẹ con mình đã thật ấm áp bên nhau dù lúc đó thời tiết rất lạnh, vẫn không quên trao nhau những nụ hôn dù lúc đó rất vội. Điều đó với mẹ thật tuyệt vời…

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Con hỏi những tháng năm này của mẹ có vất vả không ư? Vất vả lắm, vất vả đến mức khi nhìn lại tuần trước mẹ tự hỏi sao mình có thể vượt qua được những khó khăn để bước sang tuần tiếp theo, nhìn tới tuần sau mẹ tự hỏi sao mẹ có thể mạnh mẽ bước tiếp… Nhưng rồi nụ cười của con, bàn tay ấm áp của con đã tiếp thêm sức mạnh cho mẹ.

Mùa xuân nho nhỏ của mẹ, con có biết không? Con là động lực lớn lao, là lý do để mẹ cố gắng mỗi ngày. Mẹ vô cùng hãnh diện vì trong hành trình lớn khôn của con luôn có mẹ và suốt chặng đường thanh xuân của mẹ luôn có con đồng hành… ừ thì mẹ có con hơi sớm… vậy là mình được cùng nhau trưởng thành phải không, quan trọng là chúng mình có nhau phải không?

Con vẫn vô tư như vậy, thi xong rồi thì xếp sách vở sang một bên: “Lo chi mất thời gian mà mẹ, có sửa được bài đâu?”.

Con cũng luôn rất mạnh mẽ: “Điểm kém chứ có phải bị công an bắt đâu mẹ? Bài tới con sẽ điểm cao”.

Mẹ nhận ra rồi, mẹ vui nhất là khi con vui.

Mùa xuân đẹp nhất khi cây lá đâm chồi.

Mình còn cả một chặng đường dài để khẳng định bản thân, vì vậy mong con hãy luôn tràn đầy tự tin như hiện tại, bình thản tận hưởng cuộc sống, an vui bên gia đình và bạn bè. Năng lượng tích cực ấy lan truyền cả sang mẹ, cả bố và ông bà, mỗi ngày nghĩ tới con bất chợt mẹ mỉm cười…

Cảm ơn con!

Hương Giang

Mẹ đơn thân làm gì suốt đêm?

Mẹ đơn thân làm gì suốt đêm?

Không đủ thời gian để than thở hay trách giận, mẹ (đơn thân) bận rộn với những buồn vui, hạnh phúc... để được bình yên nuôi dạy con khôn lớn mỗi ngày.