21h30: “Muộn rồi, anh về với chị ấy đi”
Lúc Thùy An nói ra câu này để đuổi bạn trai về, cô ấy vẫn nghĩ là cô ấy rất ổn. An thậm chí còn cảm thấy có chút yêu đời và thấy việc duy trì một mối quan hệ không tên, không có ràng buộc như thế này cũng không phải là một điều gì quá tệ. Mặc dù anh ấy đã có vợ con, cô đã biết điều này ngay từ đầu khi hai người hẹn hò, nhưng ít nhất anh ấy thực sự biết cách quan tâm đến cô. Hàng ngày gặp nhau ở chỗ làm, mỗi tuần anh ấy đến căn hộ của cô một lần vào thứ sáu, có thể vào những ngày khác nếu anh ấy sắp xếp được. Cô thật tâm không mong anh ấy về, nhưng thật sự cô nghĩ rằng vợ và con của anh cần một người cha vào buổi tối, còn về phía mình, cô sống ổn. Tự thấy thanh thản vì mình làm được một điều đàng hoàng, cô bật nước nóng, pha một ấm trà và bật sẵn TV show yêu thích.
Một ngày trọn vẹn, cô nhắm mắt nghĩ vậy khi những tia nước ấm của vòi sen bắt đầu xả lên người.
22h30: Suy nghĩ mọc lên như cỏ dại
Nhưng hình như có điều gì đó không ổn với cô, cảm giác nhẹ nhõm do tắm nước ấm chỉ duy trì được trong 30 phút. Trong đầu cô tự dưng lại tái hiện cuộc điện thoại vào lúc 20h30, lúc cô và anh đang ăn tối. Cuộc điện thoại của người vợ! Dù anh đã cố dùng một giọng cộc lốc khô khốc để trả lời vợ, chắc để mong cô bớt tổn thương hoặc vì một lý do nào đó khác nữa mà cô không biết, nhưng chắc chắn anh không thường xuyên trả lời cụt lủn như thế qua điện thoại. Sự lóng ngóng của anh sau cuộc điện thoại, cũng như việc anh cố ăn nhanh hơn, cố chăm sóc cô với thái độ vội vàng và hối thúc để rút ngắn thời gian đã làm cho cô hiểu. Cô luôn dặn anh làm gì cũng cứ làm thẳng thắn, kể cả việc nghe điện thoại của vợ, không cần lén lén lút lút chạy ra ngoài. Nhưng khi chuyện ấy xảy ra, cô lại thực sự cảm thấy cực kỳ khó chịu. Cô đuổi anh về, và cô không hài lòng lắm, khi cảm thấy sự hài lòng nhẹ nhõm của anh, dù anh luôn mồm nói muốn ở thêm cùng cô một chút.
Cuộc điện thoại đã phá hủy buổi tối, và suy nghĩ bực dọc về nó cũng phá hỏng luôn tâm trạng của cô lúc này.
Những câu thoại trong TV show cô yêu thích đi từ tai này sang tai kia.
Ấm trà đã nguội ngắt, cô cũng quên mình đã từng pha trà.
Ảnh minh họa: internet. |
23h30: Nhắn tin điên cuồng
An bật facebook để kiểm tra tin nhắn, nhóm bạn gái của cô đang hẹn mai đi ăn, trong một nhà hàng mới của một anh bạn, nhóm của công ty như mọi khi vẫn toàn những lời đùa cợt nhả nhớt của các anh lớn tuổi, một vài lời mời kết bạn, tin nhắn rủ đi chơi, rủ cafe của các cậu trai trẻ. Cô phớt lờ hết, vì thấy mình không có tâm trạng nào trả lời, để rồi sau đó chụp ảnh màn hình những cuộc nói chuyện ngây ngô và gửi cho anh xem. Cô đang giận anh.
Từ lúc anh về đã gần 2 tiếng, giờ này chắc chắn đang online. Cô biết điều này vì ngày trước cô thường xuyên chat với anh đến gần sáng, hồi những ngày hai người chưa xác định được mối quan hệ này tên là gì. Cô định hỏi anh xong việc nhà chưa, nhưng lại xóa đi.
Chính cô mới là người cần được hỏi trước.
Nick chat của anh đang xanh lá, đang online, và cô không thể hiểu sao anh vẫn chưa chịu hỏi cô.
0h00: Vợ nhà người ta
Trời xui đất khiến, cô không nhận ra mình ở trong facebook của vợ anh từ bao giờ. Anh không đưa hình gia đình, vợ con lên, nhưng vợ của anh thì có. Một người phụ nữ đằm thắm, tài giỏi và rất yêu thương chồng con. Chị là một người phụ nữ quá sắc sảo, gia đình bề thế và hay tỏ ra lấn át chồng, cũng không thực sự hiểu chồng mình muốn gì, những câu chuyện của anh thường lờ mờ gợi ý điều đó với cô. Điều đó có thể đúng, nhưng việc hai vợ chồng họ không còn vui vẻ với nhau như lời anh vẫn ám chỉ thì cô không chắc, những bức ảnh chị đưa lên nói lên điều ngược lại.
Tất cả những bức ảnh đó đều là khung hình gia đình đầm ấm, anh rạng ngời trong vai trò của người chồng và người cha tốt. Những bức ảnh luôn tag anh vào nhưng lại không bao giờ hiện lên trên tường anh, anh cũng né tránh khi cô hỏi về chuyện này. Và cô thường xuyên phải đối chiếu sự thật trong những lời nói của anh với những bức ảnh mà chị đưa lên.
Cô vào thăm tài khoản của chị nhiều đến mức nó hiện lên ở vị trí đầu khi cô vô thức tìm kiếm bất kỳ điều gì. Cô thuộc tên gọi ở nhà của các con anh, biết chúng đang học trường nào, dạo này nó có trò gì vui, đôi lúc còn cảm thấy mong muốn gửi quà cho chúng, hoặc thậm chí cô sẵn sàng đến dạy đàn cho chúng như ao ước của anh. Cô xem ảnh gia đình anh nhiều đến mức mà cô đã từng có những giấc mơ, mà cô chụp ảnh cùng anh và các con anh tại nhà anh, y hệt như những bức ảnh của chị đăng lên.
Không phải lần đầu tiên như thế này, cô tần ngần suy nghĩ xem có nên nhấn nút kết bạn với chị không. Dù sao thì cô cũng đã like khá nhiều ảnh của chị.
2h00: Không có gì tốt đẹp trên mạng sau 2h sáng.
Theo dõi cuộc hôn nhân của anh trên facebook của chị, đến tận quá khứ khi họ mới làm quen tán tỉnh nhau, rồi ảnh cưới, và ảnh những đứa con,... ngốn nhiều thời gian hơn cô tưởng, đặc biệt là khi cô phát hiện anh đã dùng những lời lẽ y hệt như dùng với cô. Cô chợt nhận ra bây giờ đã 2h sáng, và tệ nhất là anh không hề nhắn nhủ gì cô.
Cô rất muốn nhắn tin nhớ anh nhưng cô biết mình không có quyền.
Giờ này chắc chắn anh đã ngủ. Bên cạnh người vợ mà anh vẫn nói là không hạnh phúc. Cô thậm chí chắc chắn anh sẽ nằm bên trái, chân hơi gác lên người vợ, và phải có một cái chăn mỏng để ngang bụng.
Còn cô đang ngồi đây với cái màn hình lặng ngắt.
Ấm trà đã lạnh, còn cô nhận ra mình mất ngủ mà chưa hề uống chút nào. Có khi một ly rượu vang lớn mới làm cô ngủ được.
3h00: Thế là hết một đêm.
Cô ép mình đi ngủ, nhưng lại không thể đi vào giấc khi trong đầu toàn những ấm ức về sự không thành thật của anh. Và cả sự tệ bạc khi bỏ cô thế này. Vì sao anh cứ phải cố tỏ ra bất hạnh khi nói về gia đình với cô. Điều anh muốn hóa ra cũng giống như mọi người đàn ông khác, chỉ có cơi nới thêm chứ không bao giờ là đủ...
Thế rồi một cơn ức chế đột ngột trào lên khiến cô bật khóc một mình giữa đêm, cô bật dậy và quyết tâm block anh, xóa hết số của anh, chặn cuộc gọi và quyết tâm dừng chuyện này lại ngay từ ngày mai.
Có cần phải nhắn anh rằng mình cần dừng không? Có lẽ là không cần. Mai chắc cô sẽ nhận lời hẹn hò với một chàng trai trẻ nào đó trong số những người đang nhắn tin tuyệt vọng vào mỗi tối cho cô. Anh không có cơ hội nào để cạnh tranh với họ.
Cô đã thử làm điều này vài lần, nhưng ở chỗ làm, anh lại dễ dàng an ủi và xoa dịu cơn ức chế của cô. Lần này sẽ là lần cuối cùng, từ mai giữa anh và cô không còn gì ngoài công việc.
Cô đã phải chịu đựng thế là quá đủ rồi.
“Anh là đồ khốn! Tôi không chịu đựng được chuyện này thêm nữa” - cô nhấn nút gửi.
“Đã dặn là không nhắn tin đêm mà, anh phải vào nhà vệ sinh để đọc, mai anh đến sớm đưa em đi ăn sáng mình nói chuyện nhé.” - 5 phút sau anh trả lời.
“Vâng ạ.” - cô trả lời rất vội.
Ngoại tình: Vòng tròn luẩn quẩn
Chị đau khổ vì chồng ngoại tình nhưng luôn cố nhịn để giữ gia đình, rồi chị luôn chê chồng không hiểu mình, luôn lấy lý do không hợp.