Mùa thu đến rồi con gái ạ,
Hà Nội mùa thu đẹp lạ kỳ, những mái nhà cổ, những bức tường rêu phong, màu nắng cũng dịu dàng hơn, những quả hồng chín đỏ, những cánh cốm rót mỏng manh... gợi cho con người ta từng mảnh ký ức không thể nào quên.
Ngước mắt lên và bước ra khỏi “bộ tộc cúi đầu” đi con. Ôm khư khư một chiếc điện thoại, chìm đắm vào thế giới ảo mãi cũng mỏi mắt. Ngắm nhìn Hồ Gươm, Tháp rùa, ngắm nhìn mặt hồ lấp lánh nắng vàng... Đất nước đang kỷ niệm 70 năm Giải phóng Thủ đô, đẹp và hào hùng lắm. Muốn rủ con cùng mẹ bước xuống phố dạo chơi, cùng đi mua sách ở phố Đinh Lễ, cùng kiếm tìm chút hoài cổ trong cốc cà phê kem trứng trên phố Quán Thánh, rồi ăn bánh giò trên phố Thụy Khuê, vòng xe qua nhà Bát Giác – Trường Chu Văn An ngắm mặt hồ Tây lấp lánh nắng gió tháng 10, để cảm thấy tiết thu len lỏi trong từng hơi thở, từng nếp áo... Đường Thanh Niên, đường Phan Đình Phùng vẫn rợp bóng cây, Ô Quan Chưởng cổ kính vẫn thâm nghiêm bền bỉ dẫu bao năm tháng qua đi.
Con có biết ý nghĩa của từ “Thâm nghiêm” không? Có lẽ con tra Google một chút là hiểu, trong Truyện Kiều có nhắc đến: “Thâm nghiêm kín cổng, cao tường, cạn dòng lá thắm, dứt đường chim xanh” ý nói sự kín đáo, nghiêm mật. Biết bao điều con có thể tìm thấy trong chiếc điện thoại nhỏ bé, kết nối với toàn thế giới nhưng hương vị Hà Nội thì thật khó để cảm nhận được rõ ràng qua những lời miêu tả trên mạng internet hay trên sách vở. Mùi thơm của phở, vị thanh ngọt trong bát bún thang, hương hoa sữa nồng nàn, những chiếc kem Tràng Tiền, kem Thủy Tạ sánh mịn...
Sau này, dẫu con đi học, đi làm, bước chân ra khỏi lãnh thổ Việt Nam tới một vùng đất mới, mẹ chắc hẳn con sẽ rất nhớ những điều đẹp đẽ này. Nhiều nơi cũng có mùa thu, phở Việt Nam đã vươn tầm quốc tế, những tà áo dài vẫn thấp thoáng quanh tháp Eiffel, nhưng chẳng tìm đâu được cảm giác ăn Phở sáng sớm, uống cà phê giữa phố phường Hà Nội, con ạ.
Ký ức về Hà Nội, “một thời đạn bom, một thời hòa bình” ở lứa tuổi các con chỉ còn trên sách vở, nhưng di sản văn hóa Hà Nội vẫn tồn tại mỗi ngày quanh ta. Hà Nội, một trong những nơi hiếm hoi có cả bốn mùa. Mùa xuân mình đi ngắm hoa đào Nhật Tân, mùa hè nhâm nhi vài hạt mứt sen trần rồi nhấp ngụm trà mạn giữa hồ Tây lộng gió, mùa thu mát dịu rợp bóng cây xanh, mùa đông với không khí se lạnh của gió mùa Đông Bắc.
Người ta biết đến Hà Nội, tự nhận mình sống ở đây, hiểu nơi đây nhưng mấy ai biết thưởng thức vẻ đẹp Hà Nội đúng cách. Nước Anh có trà chiều, Hà Nội có quà chiều với những bún ốc nguội, bánh đúc nóng, bún chả... Nước Ý có capuchino, Hà Nội có trứng đánh kem, sấu đá, chè sen long nhãn. Nước Pháp có bánh ngọt, nước hoa thì Hà Nội có bánh mì nóng giòn, có hương hoa ngọc lan, hoàng lan vấn vương không dứt. Con sẽ luôn tự hào khoe với bạn bè thế giới về nét đẹp văn hóa quê hương.
Con gái, mong con hãy luôn giữ gìn nét đẹp của cô gái tuổi đôi mươi, biết yêu cái đẹp, biết mơ mộng, biết nhớ nhung nơi mình sinh ra và quảng bá về con người, đất nước Việt Nam qua từng cử chỉ tinh tế, lối sống giản dị nhưng thanh lịch, dịu dàng. Con hãy đi thăm và cảm nhận vẻ đẹp thành phố nơi con sống, ngắm nhìn, ghi nhớ từng hình ảnh, trải nghiệm thật chậm từng hương vị cổ truyền. Chúc con có những tháng ngày thanh xuân ý nghĩa, luôn xinh đẹp nhất khi mỉm cười và không bỏ qua những điều đẹp đẽ, thú vị trên cuộc đời này, con yêu nhé.
Hãy nhìn đời đơn giản bằng đôi mắt lạc quan
Mẹ vô cùng hãnh diện vì trong hành trình lớn khôn của con luôn có mẹ và suốt chặng đường thanh xuân của mẹ luôn có con đồng hành...