Mùa thương nhớ

Giả sử một ngày, con cảm thấy cả thế giới đang lạnh nhạt với mình, thì con vẫn phải tự chăm sóc chu đáo cho bản thân mình, con nhé.

Con gái yêu,

Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc đã tràn về, lòng người có vì thế mà se sắt lại? Mẹ thấy đâu đó trên phố những ngón tay đan vào nhau…

Khép cửa lại, nhà ta thoảng mùi cúc họa mi hòa quyện với mùi bánh mì thơm nồng tỏa ra từ chiếc lò mới, một giai điệu ấm áp xoa dịu cái lạnh giá của mùa đông.

- Ngồi sát vào mẹ đi con.

- Ứ… chân mẹ lạnh lắm… mẹ đặt vào đùi con đây để con ủ cho chân mẹ ấm lên.

Chiếc điện thoại phát âm thanh của bản nhạc du dương, dạo này mẹ lại thích nghe những bản nhạc trong cửa hàng Muji quen thuộc khi mẹ con mình cùng đi mua sắm. Mẹ thích âm thanh nhẹ nhàng, trong trẻo pha lẫn một chút âm hưởng dân ca của miền đất xa xôi nào đó. Và có lẽ, khi con lớn lên, phải xa mẹ, mẹ thì già đi, mẹ sẽ bật những bản nhạc này lên nghe đi nghe lại. Mẹ sẽ nhớ con biết bao, mẹ sẽ nhớ cảm giác đi bên con, cầm bàn tay bé nhỏ, nhớ ánh mắt và nụ cười của con, nhớ rằng chúng ta đã rủ nhau luồn tay vào lớp chăn êm ái trong cửa hàng và nói: “Đắt quá, không mua được tất cả thì ta tận hưởng một chút nào”. Rồi mình cười giòn tan hạnh phúc.

Mùa thương nhớ

Hơi ấm từ lò sưởi thật tuyệt, hơi ấm từ cốc sô-cô-la nóng cũng thích, ánh sáng đèn vàng cũng thật dịu êm, nhưng có lẽ cảm giác yêu thương của người với người lại dễ chịu hơn tất cả. Yêu thương kéo ta lại gần nhau, giúp ta mạnh mẽ hơn, xoa dịu những tổn thương đã có…

Bé nhỏ của mẹ, dù con ở đâu, bên cạnh ai con hãy luôn giữ lấy những kỷ niệm đẹp của gia đình mình trong trái tim, con nhé. Những tháng ngày bên bố mẹ, những tháng ngày có thể chưa giàu có về của cải nhưng đủ đầy tình yêu, niềm tin và sự tôn trọng mình dành cho nhau. Một cô gái biết trân trọng gia đình, lưu giữ hồi ức đẹp chắc chắn sẽ có một trái tim ấm áp. Một cô gái được lớn lên trong tình yêu thương, chắc chắn sẽ biết cách trao yêu thương tới mọi người.

Một năm qua, con đã trưởng thành lên nhiều cả về ngoại hình và tính cách. Con biết chăm chút bản thân, có chút gì đó tĩnh lặng hơn nhưng vẫn rất đa cảm, dễ dàng khóc khi thấy mẹ làm bếp bị đứt tay, thoáng giận hờn khi bố đón con muộn hơn mọi ngày…

Mùa đông rất lạnh, nhưng lại khiến con người ta xích lại gần nhau hơn, để lan tỏa hơi ấm, cộng hưởng tình yêu thương… Giả sử một ngày, con cảm thấy cả thế giới đang lạnh nhạt với mình, thì con vẫn phải tự chăm sóc chu đáo cho bản thân mình, con nhé. Cũng đừng quên ở nhà mình vẫn có bố mẹ luôn đợi con trở về, trên bàn vẫn có cúc họa mi, trong lò có bánh mì thơm nóng, trên ghế có chiếc chăn hồng mẹ con mình cùng đắp ngày xưa và bản nhạc mùa đông năm đó mẹ con mình vẫn ngân nga…

“Dù nghèo dù ăn chẳng no

Thì con cũng chẳng lắng lo

Nhà mình chỉ cần có mẹ là giàu to…”.

Hương Giang

Con gái ơi! Hoa cũng như nước mắt người!

Con gái ơi! Hoa cũng như nước mắt người!

Con gái ơi, xa cách, đau khổ, thương nhớ, mọi thử thách đến với chúng ta trong đời… có lẽ là cần thiết cho đời sống của con người.