Tôi là người con trai - người chồng - người anh - trong câu chuyện "Chăm con dâu ở cữ được 3 tháng, mẹ chồng đòi về quê thì bị nhiếc móc đến mức nước mắt lưng tròng", hôm nay tôi phải lên đây thanh minh và giải thích để mọi người hiểu vợ tôi không hề sai như những gì em gái tôi nói.
Có lẽ tại Vân Anh - em tôi - chưa lấy chồng, chưa sinh con, được sống trong tình thương bao bọc của bố mẹ, nên em chưa hiểu nỗi khổ của người phụ nữ đang trong thời kỳ nhạy cảm, vừa sinh đẻ xong. Tuy em mắng tôi hèn nhưng tôi không trách em, tôi hiểu những gì em suy nghĩ nhưng em lại không hiểu cho tình cảnh của tôi khi phải đứng giữa mẹ và vợ.
Tôi kết hôn với Quyên hoàn toàn dựa trên tình yêu. Tuy tôi là nhân viên kỹ thuật, Quyên kinh doanh tự do nên thu nhập tốt hơn tôi, song giữa chúng tôi tồn tại sự tôn trọng lẫn nhau chứ không có chuyện Quyên đè đầu cưỡi cổ tôi.
Vợ tôi là một người phụ nữ giỏi giang, cô ấy rất cứng rắn và cương quyết, thế mà lần này phải khóc cả đêm vì sự chỉ trích của em chồng. Cô ấy lại vừa mới sinh con được hơn 3 tháng, đang thời gian nhạy cảm, thế nên tôi mong mọi chuyện sẽ lắng dịu, để vợ tôi được yên tĩnh.
Là tôi kém cỏi nên không lo được cho mẹ, cho vợ, cho con... (Ảnh minh họa) |
Cô ấy không phải chỉ ít về nhà chồng mà kể cả nhà mẹ đẻ cô ấy cũng không về được vì bận rộn. Quyên khởi nghiệp gần 5 năm nay, cô ấy dồn hết đam mê vào công việc nên tôi hiểu sự hi sinh của vợ. Khi cưới nhau, tôi cũng đã hứa sẽ trợ giúp cô ấy hết sức mình để cô ấy có thể theo đuổi con đường sự nghiệp. Đó là lý do mà khi vợ nói chưa muốn đẻ, tôi đã đồng ý.
Sau lần ầm ĩ với Vân Anh, giờ vợ tôi đòi đưa con về nhà ngoại, mà nhà ngoại thì xa, cách nơi chúng tôi sống gần 300km. Quyên về đấy thì khó mà quán xuyến được công việc kinh doanh. Con thì nhỏ, đi lại như thế tôi không yên tâm. Nếu tôi về theo thì khác gì tôi nghe vợ, bỏ bố mẹ. Mà tôi không về cùng thì không đáng mặt làm chồng, làm cha.
Vợ tôi không sai. Mẹ tôi cũng không sai. Người sai là tôi. Là tôi kém cỏi nên không lo được cho mẹ, cho vợ, cho con, cho em gái mình một cuộc sống đầy đủ cả về vật chất lẫn tinh thần, nên mới gây ra chuyện ồn ào này. Giờ tôi xin lỗi cả nhà, xin lỗi mọi người, xin mỗi người bớt lại chút nóng giận, bớt lại chút ích kỷ, suy nghĩ vì nhau mà tha thứ cho nhau vì chúng ta là một gia đình mà!
Vô tình gặp chị dâu cũ sau 6 năm, tôi bàng hoàng khi thấy đứa bé đi cùng chị và càng đau lòng cho anh trai
Sao chị dâu cũ lại giấu gia đình tôi một chuyện trọng đại như thế?