Tôi không biết những người phụ nữ khác thế nào, còn tôi dù đồng hành cùng với ai, tôi luôn có nhu cầu một mình rất lớn.
Mỗi khi bạn trai đi vắng đâu đó vài ngày, tôi đều cảm thấy rất yên tĩnh vì có nhiều khoảng không gian cho chính mình hơn. Căn phòng như một thánh đường của riêng tôi. Ở nơi đó, tôi có thể kết nối sâu sắc với bản thân mình hơn.
Tôi sẽ dành thời gian để suy tư. Cuộc sống là một hành trình của những vận động không ngừng. Có khoảnh khắc nào đó ta đã từng nghĩ đây mới là điều đúng đắn, nhưng đến một sát na khác nó đã không còn là điều phù hợp. Việc nhìn lại mọi thứ và chiêm nghiệm sẽ giúp ta có cái nhìn thấu suốt và sống sâu sắc hơn. Chậm lại một chút giữa những guồng quay cuộc sống, học cách suy nghĩ cẩn trọng, bạn mới có thể tìm thấy bình an. Vì nếu chúng ta đau khổ thì cũng chỉ bởi vì tâm trí đang mắc kẹt mà chúng ta không thể tìm ra cách giải quyết vấn đề cho chính mình.
Ảnh minh họa: internet. |
Tôi cũng sẽ dành thời gian cho việc đọc. Tôi luôn có nhu cầu được phát triển trí tuệ. Tôi yêu thích việc học hỏi. Chúng giúp tôi có thể khám phá một thế giới rộng lớn hơn, có thể gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người mà không cảm thấy thua kém, tự ti. Vì mình biết những điều họ không biết và họ cũng vậy. Mỗi chúng ta đều có những điểm mù trong kiến thức. Càng trở nên hiểu biết, cách nhìn nhận vấn đề của chúng ta sẽ rộng hơn.
Tôi cũng sẽ dành thời gian cho sáng tạo. Tôi có quá nhiều sở thích như nghe nhạc, vẽ, đàn, thêu, đan macrame, nấu ăn.
...Và cũng bởi cuộc sống được kết nối với nghệ thuật, tâm hồn tôi được bay bổng bên cạnh việc kinh doanh với những tính toán logic của những con số.
Tôi cũng có những người bạn mà mình có thể chia sẻ, trò chuyện cùng họ bên cạnh người yêu.
Những khi rảnh, tôi có thể cùng mọi người nấu cháo đem đến bệnh viện. Nó làm cuộc sống của tôi trở nên ý nghĩa hơn.
Về cơ bản, tôi có thể sống một mình rất ổn, có thể biết mình nên làm gì, tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Có bạn trai hay không, tôi vẫn có thể tìm thấy niềm vui cho chính mình. Nói điều này không phải là để phủ nhận vai trò của người đàn ông. Mà họ song hành cùng mình cũng có những ý nghĩa của riêng nó. Tôi luôn được anh chăm sóc rất tốt ngoài những vụn vặt của đời sống. Nhưng tôi vẫn là một cá thể riêng biệt với tâm hồn và nhu cầu riêng biệt. Anh không thể nào sống thay cuộc đời của tôi. Anh không thể nào làm tôi hài lòng tuyệt đối mà tôi chỉ có thể tự tìm thấy sự hài lòng giữa sự tương đối của cuộc đời.
Cũng bởi vì chưa có con nên tôi mới có thể có nhiều thời gian để học hỏi, sáng tạo, phát triển, giao lưu. Có thể một người phụ nữ có con cái họ sẽ bớt thời gian lại hơn. Nhưng họ cũng có thể biến việc chăm sóc con cái là một niềm vui của họ. Nhưng chỉ nên như vậy. Bạn làm điều đó vì bạn hạnh phúc. Đừng xem chồng con là tất cả của cuộc đời mình và bạn đổ lỗi do họ mà bạn không có thời gian cho bản thân. Bạn muốn họ biết bạn đã hi sinh cho họ nhiều thế nào. Nó lại là một trạng thái khác của khổ đau. Rất khác nhau.
Một người có thể tự tìm thấy niềm vui cho chính họ cũng là bởi họ có khả năng chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình. Họ học yêu những điều mình làm dù là một điều rất nhỏ bé. Có Tình Yêu sẽ có Trách Nhiệm, không phải ngược lại.
Họ luôn sắp xếp để có thời gian dành riêng cho chính mình. Chăm sóc con cái là một sở thích ngốn rất nhiều thời gian nhưng họ vẫn có thể theo đuổi một sở thích khác song hành nếu muốn. Hoặc ở nhà nấu ăn, rửa chén cũng là một thú vui vì mình tìm thấy ý nghĩa của chúng. Mình thích cảm giác yên bình trong bếp, thích cảm giác nhìn người khác thưởng thức, thích cảm giác biết nấu thêm một món mới, thích cảm giác có thể hoàn thiện dần kĩ năng bếp núc. Một công việc bình thường như vậy cũng có thể cho bản thân rất nhiều niềm hứng khởi.
Bởi vì chúng ta đến cuộc đời này để bản thân được hạnh phúc. Chúng ta đâu đến để phục tùng, để hi sinh, để bù đầu bù cổ trong guồng quay của những trách nhiệm, bổn phận rằng “chúng ta phải sống trong những khuôn mẫu này, khuôn mẫu kia” mà chúng ta không thể tìm thấy niềm vui.
Cuộc sống là hành trình của những đối thoại nội tâm. Không ai sống thay cho ai được cả. Mình phải tự hiểu mình để tìm ra sự cân bằng trong cuộc sống. Niềm vui là thứ bạn chỉ có thể tự cảm thấy mà không phải do ai trao tặng. Để có một cuộc sống như vậy, nó đòi hỏi sự chủ động của chính mình.
Chẳng có một phép màu nào xảy ra để đời bạn vui hơn nếu bạn không thay đổi tư duy của bản thân.
Mỗi khoảnh khắc đều là duy nhất. Mỗi cuộc gặp gỡ đều có thể là lần cuối cùng. Ta vẫn cứ sống vui dù điều gì xảy ra...
Hãy biết ơn những khổ đau để trân trọng hơn những yêu thương trong đời
Hạnh phúc sẽ đến khi trong tim ta vẫn không ngừng nuôi hi vọng bằng những mơ mộng thẳm sâu những bất cần ngoài kia…