Sở hữu một ông chồng...

Khi bạn đã thuộc sở hữu của một người đàn bà, mọi điều thuộc về bạn đều phải do cô ấy quyết định, dù chỉ là ý nghĩ.

Nửa đêm, chồng của một cô đồng nghiệp mồ hôi mồ kê nhễ nhại chạy sang gõ cửa nhà tôi: “Anh có số điện thoại của chị ... đang đi công tác với vợ em không?”. Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, cậu ta xua xua tay: “Không có gì anh ạ, em vừa có một ý định, phải nói ngay với cô ấy không mai vui miệng lại nói cho ai đó trước thì rách việc. Mà hình như máy của cô ấy hết pin” – Ý định của cậu ta chỉ đơn giản là muốn đổi cái xe đang đi lấy một cái xe mới, bạn cậu ta bán rẻ.

- Mai em đổi xe ngay hay sao?

- Không, chờ vợ em về cho tiền mới đổi chứ.

- Thế có cần phải nói ngay không?

- Ôi, không nói với cô ấy ngay, nhỡ mai vui miệng nói với anh, rồi anh vui miệng hỏi cô ấy chuyện đó trước khi nghe từ em thì em chết. Bất cứ ý định gì của em, cô ấy phải là người được nghe trước tiên. Không thì cô ấy sẽ nghĩ rằng cô ấy không quan trọng đối với em. Thế thì em ăn cháo hành cả tháng bởi thái độ của cô ấy ngay.

Tranh minh họa: Tào Linh.
Tranh minh họa: Tào Linh.

Tôi không dám bình luận gì, nhưng khá hoang mang vì nỗi sợ hãi của cậu em. Sau này, một lần kể chuyện đó với một nhóm bạn, hóa ra đó là nỗi sợ chung của khá nhiều người. Lũ đàn ông hồn nhiên vui miệng chém gió trong bữa bia rằng sẽ làm việc nọ, việc kia, rồi đứng dậy là quên. Nhưng đôi khi đen đủi có ông nào trong nhóm không say, một lần vô tình hỏi vợ của nạn nhân: “Chồng em định làm việc đó lâu rồi, thế bây giờ đến đâu chưa?”, thế là tai họa.

Đàn bà, dường như họ luôn có khả năng tin tưởng mọi điều chồng mình nói ra đều là nghiêm túc. Mà một ý nghĩ nghiêm túc, tại sao vợ lại biết sau người ngoài? Đó chẳng phải coi thường vợ hay sao? Họ không biết một điều rằng lũ đàn ông khi đã vướng chân vào một mối quan hệ ràng buộc với phụ nữ thì những ý tưởng lãng mạn còn mãn nhanh hơn cả mãn dục.

Bởi thế, nếu một ngày đẹp giời mà đám bã đậu trong đầu chợt lóe lên điều gì đó lấp lánh, mà phải nén lại, chờ buổi tối về nhà kể cho vợ thay vì phát tiết với bất cứ ai, thì quả là một sự chịu đựng đầy thống khổ. Nhưng những người đàn bà của họ thì không nghĩ thế.

Họ có thể chấp nhận không phải người đàn bà đầu tiên của chồng mình, nhưng mọi suy nghĩ của người đàn ông mà họ sở hữu thì họ đều muốn mình là người đầu tiên biết đến. Cái ý muốn đó của họ đã biến việc chia sẻ của chồng mình từ nhu cầu trở thành trách nhiệm. Thế nhưng vì sao những người đàn bà ấy cứ nhất định phải biết trước mọi điều?

Có lần, tôi đem câu hỏi ấy hỏi bạn gái mình. Cô ấy hỏi lại tôi: “Nếu anh định làm gì mà nói với người khác, sau đó em không đồng ý thì có phải là anh đã chém gió hay không?” - Hóa ra, cái sự biết trước ấy là một chỉ dấu của quyền lực. Khi bạn đã thuộc sở hữu của một người đàn bà, mọi điều thuộc về bạn đều phải do cô ấy quyết định, dù chỉ là ý nghĩ.

Hóa ra, việc lấy một người chồng, ý nghĩa lớn nhất không phải là để có bờ vai đàn ông, bởi suy cho cùng thì phụ nữ bây giờ đủ khả năng độc lập để không quá cần một bờ vai. Điều họ cần, thực ra là nhu cầu sở hữu một người đàn ông, để vui đùa, để thuần hóa và chiều chuộng.

Câu trả lời của bạn gái khiến tôi sáng tỏ rất nhiều điều vốn dĩ khó hiểu về đàn bà. Nếu như trước kia, tôi không hiểu tại sao những người đàn bà lại đánh đập một người đàn bà khác chỉ vì chồng mình hư. Họ thừa hiểu nếu chồng mình không trăng hoa thì chẳng cô gái nào có thể quyến rũ, thừa hiểu để chấm dứt mối quan hệ luyến ái ngoài luồng của chồng thì phải trừng phạt chồng mình.

Song, họ lại chọn cách trừng phạt người đàn bà đã quyến rũ chồng mình. Bởi, họ không nghĩ rằng chồng mình là một thực thể độc lập để có thể yêu người đàn bà kia. Họ nghĩ chồng mình là một thứ tài sản thuộc quyền sở hữu riêng, và người đàn bà kia đã sử dụng mà không xin phép. Họ trừng phạt tình địch vì tội ăn cắp, chứ không phải ra đòn vì ghen.

Bởi thế, đàn bà thường hỏi nhau: “Chị có chồng chưa?” thay vì “Chị đã lập gia đình chưa?”. Đó là sự khác nhau giữa việc sở hữu một ông chồng với việc có một cuộc hôn nhân.

Lão Phạm

Đàn bà hào sảng

Đàn bà hào sảng

Tôi nghĩ sự hào sảng không phải đặc điểm giới, và trong một số môi trường cộng đồng, xã hội, đàn bà dễ trở nên hào sảng hơn đàn ông.