Chào mùa hè, vậy là đã kết thúc một năm học nữa. Từ ngày có con trong cuộc đời, mỗi mùa hè thật đặc biệt với mẹ. Mẹ gần như kiệt sức sau một năm học dài đưa đón con đi học văn hóa và ngoại khóa. Có lẽ cả hai mẹ con mình cần được sạc pin gấp con nhỉ. Mình sẽ làm gì mùa hè này?
Lên một kế hoạch học hè.
Đăng ký một trại hè.
Cùng đi du lịch khắp nơi.
Cùng tham gia những chuyến thiện nguyện ý nghĩa.
Hay chỉ đơn giản cùng nhau nấu ăn, đọc sách, ca hát tại nhà có con, có mẹ.
Con gái yêu luôn chọn những hoạt động có mẹ đồng hành, bởi đơn giản, với con hoạt động nào cũng như nhau chỉ khác là có mẹ cùng tham gia hay không. Có lẽ đó là kết quả của quá trình nuôi dưỡng con suốt những năm tháng qua, mẹ con mình đã luôn quan tâm và gắn bó với nhau. Điều đó với con trai có lẽ được coi là ủy mị, nhưng với cô gái của mẹ là “chất keo” gắn kết, chan chứa tình cảm giữa mẹ và con.
Năm ngoái, một cô bạn của mẹ đã cho con của cô tham gia Trại hè quân đội lứa tuổi tiểu học. Các bạn được học những bài học ứng dụng vào đời sống rất thiết thực như: dậy đúng giờ, sửa soạn đồ dùng cá nhân ngay ngắn, rèn luyện tác phong. Tuy nhiên, thời tiết miền Bắc lúc đó khá oi bức, bạn lại chưa quen xa bố mẹ, các bạn cũng hoàn toàn tách biệt khỏi các thiết bị điện tử, ở bên những thầy cô nghiêm khắc và lạ lẫm đã khiến bạn bị căng thẳng, lo âu. Bạn ấy đã khóc rất nhiều và tự cào cấu bản thân mình rách da, chảy máu để được về với bố mẹ. Vậy là, học kỳ quân đội kết thúc không như mong muốn.
Một người bạn khác của mẹ có con học cấp trung học cơ sở đã từng băn khoăn việc hướng thiện cho con, đưa con của cô ấy đi mọi nơi để bạn được nhìn tận mắt, được thấu hiểu cuộc sống của mọi người xung quanh. Có người tật nguyền, có trẻ mồ côi, có người già neo đơn… Và hai mẹ con cùng nhau quyên góp, hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn ấy để chụp ảnh đưa lên mạng xã hội. Tiếp theo, khi về nhà bạn ấy phải tự nấu cơm, lau dọn nhà cửa, chỉ được sử dụng điện thoại màn hình đen trắng, không máy tính, chăm em để bố mẹ đi làm… Trong con mắt của những người xung quanh bạn ý trở thành đứa trẻ giỏi giang, nhưng khi được nghe tâm sự của bạn, mẹ thấy điều bạn mong mỏi là được đi chơi ngoài biển cùng bố mẹ. Bạn bất bình khi phải làm việc nhà quá nhiều, áp lực học hành, bố mẹ thật bất công với bạn và bạn ấy cảm thấy khó chịu khi các bạn xung quanh được thoải mái đi chơi, thưởng thức những món ăn ngon. Không ít lần, cảm xúc ấm ức chi phối khiến bạn ấy không kìm chế được mà chơi xấu các bạn xung quanh.
Phải chăng có những người cha, người mẹ với thái độ tích cực nhưng thiếu tinh tế trong việc quan sát và đồng điệu cách giáo dục với môi trường chung. Họ vội vàng áp dụng cách giáo dục thời bao cấp vào thời hiện đại mà thiếu đi sự quan tâm, chỉ dẫn. Một đứa trẻ thiếu sự chăm sóc vẫn phải tự xoay sở chăm sóc người khác, đủ đồ ăn nhưng lại thiếu món mình thích, đủ đồ dùng nhưng chẳng có thứ mình cần. Liệu chúng có cảm nhận được tình thương yêu của người thân để sẵn sàng chia sẻ cho những người xung quanh?
Mỗi người cha người mẹ, sẽ yêu con theo cách của mình, sẽ dạy bảo con theo quan điểm họ cho là đúng. Mẹ biết rằng mẹ chưa phải một người mẹ gương mẫu và hoàn hảo trong tất cả mọi chuyện. Nhưng mẹ đang cố gắng nhất có thể để được con chấp nhận mẹ trở thành bạn thân của con, được nghe nhiều tâm sự nhỏ to, được cùng đồng hành bên con mỗi ngày dù mua hay nắng. Chúng ta được phép sai và mày mò sửa lỗi nhưng luôn nỗ lực tự hoàn thiện mình và sống vui vẻ bên nhau. Mẹ đã bên con, chăm con và dạy con như điều bao năm qua mẹ đã luôn tâm niệm Kỷ cương - Tình thương-Trách nhiệm. Mong con khôn lớn từng ngày với niềm vui và tin yêu cuộc đời, con nhé.
Gom nhặt những mảnh vỡ đau thương
Mẹ mong chúng ta cùng rút kinh nghiệm, cùng trân quý phút giây được bên nhau, cùng hiểu đúng về khái niệm yêu thương.