Người gieo mầm hy vọng: Hành trình thầm lặng của cô giáo trẻ ở “ngôi trường đặc biệt” giữa lòng thành phố Thái Bình

Trong căn nhà nhỏ nằm giữa phố Lê Quý Đôn, TP. Thái Bình, có một nơi không bảng hiệu rực rỡ, không tiếng trống trường vang vọng mỗi sớm mai, nhưng lại là nơi lưu giữ biết bao hy vọng, nước mắt và nụ cười. Đó là Trung tâm Giáo dục đặc biệt do cô Nguyễn Thu Thủy sáng lập, nơi mỗi đứa trẻ “khác biệt” đều được chào đón bằng sự thấu hiểu và trái tim rộng mở.

Chọn về vùng lặng để thắp sáng điều bình dị

Trong một không gian nhỏ, cô Nguyễn Thu Thủy, người sáng lập trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH Thái Bình mỉm cười hiền hậu khi kể lại hành trình gần 10 năm làm nghề.

Vốn là cử nhân ngành Giáo dục đặc biệt, sau đó theo học thêm chuyên ngành Tâm lý học tại Đại học HUTECH (TP.HCM), cô từng có cơ hội làm việc tại các trung tâm lớn ở Hà Nội, đi công tác nhiều tỉnh như Vĩnh Phúc, tp Hồ Chí Minh, Quảng Bình, Đà Nẵng... Được sự hỗ trợ từ các tiền bối, sự kỷ luật, sự học hỏi trau dồi, cùng lý do bố mất sớm, mẹ ở nhà một mình, nên để tiện ở bên chăm sóc mẹ, cô giáo trẻ với tình yêu nghề đã quyết định trở về quê hương Thái Bình để lập nghiệp.

“Lúc đó trong tay chỉ có đúng 10 triệu đồng. Mẹ cho thêm 5 triệu, rồi nhờ bác chủ nhà cho thuê lại mặt bằng 3 tháng đầu với giá hỗ trợ. Tôi bắt đầu lớp học với ba bạn học sinh cũ, có bạn từ Quảng Bình theo tận ra Thái Bình, vừa dạy học vừa đảm nhiệm các vị trí vai trò khác” cô Thủy nhớ lại, ánh mắt sáng lên khi nhắc đến những ngày đầu gian khó.

Từ một lớp học nhỏ bé với sự hỗ trợ của cộng đồng, bạn bè và phụ huynh, đến nay trung tâm của cô đã có đội ngũ 13 người, chăm sóc, hỗ trợ và can thiệp cho khoảng hơn 30 trẻ mắc các rối loạn phát triển như tự kỷ, tăng động giảm chú ý, chậm phát triển trí tuệ, khuyết tật nghe nói… Không biển hiệu rầm rộ, không quảng cáo ồ ạt, điều giữ chân phụ huynh đến từ khắp nơi như Quảng Bình, Đà Nẵng, Phú Thọ, Thái Bình, Nam Định… là sự tận tâm và kết quả thực sự của mỗi đứa trẻ.

Cô Nguyễn Thu Thủy, người sáng lập trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH Thái Bình.
Cô Nguyễn Thu Thủy, người sáng lập trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH Thái Bình.

“Miệng cười - não mở”- chìa khóa mở cho hành trình hỗ trợ!

“Miệng cười - não mở” là phương châm của trung tâm. Không chạy theo thành tích, không ép trẻ theo khuôn mẫu, mỗi học sinh tại đây được xây dựng lộ trình cá nhân hóa riêng, phù hợp với đặc điểm phát triển của mình.

Cô nói, thách thức lớn nhất không nằm ở những đứa trẻ, mà là từ phụ huynh. “Điều quan trọng nhất là bố mẹ hiểu được khó khăn của con, chấp nhận và đồng hành cùng con, theo định hướng của trung tâm để phối hợp giúp con phát triển tốt nhất.”

Cho đến nay, khi đã bước chân vào nghề gần chục năm, dạy dỗ, hỗ trợ rất nhiều “những thiên thần đặc biệt” cô Thủy vẫn nhớ như in gương mặt của bé Anh Thư và hình ảnh người ông nội già cả, lóc cóc đưa đứa cháu gái từ Quảng Bình ra tận Đà Nẵng để học cùng cô, khi cô còn công tác ở đó.

“Ông nội Anh Thư thuê trọ ở gần trung tâm, ngày ngày ông cặm cụi tự tay nấu ăn, chăm sóc và đưa đón cháu đi học.” Dù không thổ lộ nhiều nhưng mọi hành động, mọi cử chỉ của ông đều hiện lên tình yêu thương thầm lặng nhưng mãnh liệt, nỗi lòng đau đáu, sự trăn trở, xen lẫn niềm hy vọng lớn lao với cô cháu gái bé bỏng. Những hình ảnh ấy đã in dấu ấn đậm nét trong trái tim cô giáo trẻ, khiến người làm nghề như cô càng tin rằng, điều mình làm đang rất đúng.

Sau nay khi rời Đà Nẵng, trở về Thái Bình, cũng đã có rất nhiều phụ huynh mong muốn được đưa con theo cô ra tận Thái Bình để nhờ cô tiếp tục hỗ trợ, chăm sóc. Sự trân trọng của các phụ huynh cũng đã tiếp thêm sức mạnh, giúp cô giáo Thủy mạnh mẽ đối mặt với những khó khăn của buổi đầu tạo dựng sự nghiệp tại quê nhà.

Trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH thái bình hiện tọa lạc tại số 779 Lê Quý Đôn, P. Trần Lãm, tp Thái Bình.
Trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH thái bình hiện tọa lạc tại số 779 Lê Quý Đôn, P. Trần Lãm, tp Thái Bình.

Không cần lớn, chỉ cần đủ ấm

Khi được hỏi về kế hoạch mở rộng quy mô của trung tâm giáo dục, cô Thủy nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi không có tham vọng lớn, với tôi làm giáo dục đặc biệt không thể chạy theo số lượng, chỉ cần đủ ấm để nuôi dưỡng từng tâm hồn nhỏ một cách trọn vẹn, bởi thế tôi chọn mô hình nhỏ nhưng chất lượng”.

Trong một căn phòng đơn sơ, không bảng tương tác thông minh, không giáo trình đắt tiền, nhưng từng em nhỏ ở đây vẫn tiến bộ từng ngày bằng tình yêu, sự kiên nhẫn và đôi tay nắm chặt không buông của những người như cô giáo Thủy.

Những thiên thần bé nhỏ được các cô tại trung tâm HOH dạy dỗ, chăm sóc rất tận tình, được tham gia nhiều hoạt động bổ ích.
Những thiên thần bé nhỏ được các cô tại trung tâm HOH dạy dỗ, chăm sóc rất tận tình, được tham gia nhiều hoạt động bổ ích.

Nghề giáo vốn đã nhọc nhằn, nhưng giáo dục đặc biệt lại là một hành trình dài gấp đôi, khó gấp bội. Nó đòi hỏi sự thấu cảm, nghị lực bền bỉ và một trái tim luôn biết hy vọng.

Cô Thủy không chọn đứng giữa ánh đèn sân khấu. Cô lặng lẽ như người gieo mầm giữa bóng râm, nơi mà mọi bước tiến dù nhỏ nhất đều cần hàng trăm lần tưới tắm của sự kiên trì. “Chỉ cần một ngày thấy các con biết chỉ tay, biết gọi mẹ, biết chia sẻ cảm xúc… là cô thấy cả thế giới như bừng sáng.”

Với cô Nguyễn Thu Thủy, mọi điều lớn lao đều bắt đầu từ sự dịu dàng và thầm lặng. Giữa những náo nhiệt của đời thường, có một “ngôi trường không tiếng trống” đang thay đổi cuộc đời những đứa trẻ đặc biệt từng chút, từng chút một như cách ánh sáng nhẹ nhàng rót vào nơi từng tưởng mãi là bóng tối.

Những thay đổi tích cực của các em là niềm hạnh phúc vô bờ bến của cha mẹ cũng như tất cả các cô tại trung tâm HOH.
Những thay đổi tích cực của các em là niềm hạnh phúc vô bờ bến của cha mẹ cũng như tất cả các cô tại trung tâm HOH.

Đồng hành cùng cha mẹ: Những lớp học không bảng, không tường

Một phần quan trọng trong công việc của cô Thủy không diễn ra trong lớp học mà là trong những buổi trò chuyện, group zalo, hoặc thậm chí ngay tại nhà phụ huynh. Cô tổ chức các lớp hướng dẫn phụ huynh online qua Zoom, Facebook hoặc Zalo, giúp họ hiểu rõ hơn về rối loạn phát triển và cách can thiệp sớm, đúng cách.

“Tôi thường hỗ trợ online cho phụ huynh về cách tương tác, cách can thiệp cho con, từng bước như thế nào. Hoặc có những lúc lấy làm vui khi được đến tận nhà các con để trao đổi, hướng dẫn bố mẹ các con cách giao tiếp, setup phòng giác quan tại nhà cho các con” cô kể. Với cô, mỗi gia đình là một “trạm tiếp sức” quan trọng trên hành trình hỗ trỡ của trẻ.

Nhiều bậc cha mẹ khi tìm đến cô trong hoang mang, tuyệt vọng. Nhưng trong quá trình học, được trao đổi, hướng dẫn tận tình, họ đã biết lắng nghe con, hiểu con, và từ đó, chính họ trở thành những “giáo viên” đầu tiên, đúng nghĩa.

Trung tâm giáo dục đặc biệt HOH luôn nỗ lực hỗ trợ các bậc phụ huynh có thể hiểu và đồng hành cùng các con trong hành trình dài đầy khó khăn này.
Trung tâm giáo dục đặc biệt HOH luôn nỗ lực hỗ trợ các bậc phụ huynh có thể hiểu và đồng hành cùng các con trong hành trình dài đầy khó khăn này.
“Chỉ cần một ngày thấy các con biết chỉ tay, biết gọi mẹ, biết chia sẻ cảm xúc… là cô Thủy thấy cả thế giới như bừng sáng.”
“Chỉ cần một ngày thấy các con biết chỉ tay, biết gọi mẹ, biết chia sẻ cảm xúc… là cô Thủy thấy cả thế giới như bừng sáng.”

Không một mình: Hậu phương vững chắc và những cánh tay lặng lẽ

Đằng sau thành công của cô Thủy là một đội ngũ nhỏ nhưng đầy nhiệt huyết, những người đồng hành lặng thầm cùng cô trong công việc hàng ngày, đó là những can thiệp viên, trị liệu viên, các cộng tác viên và đặc biệt là người chồng của cô.

“Anh là người không bao giờ đứng trước sân khấu, nhưng luôn là người đứng sau giúp cô gỡ từng gánh nặng,” ánh mắt cô dịu lại khi nhắc đến chồng. Anh không chỉ hỗ trợ công việc hậu cần, sổ sách, mà còn là người luôn bên cạnh, lắng nghe, động viên những lúc cô mệt mỏi, tuyệt vọng.

Người bạn đời cũng là người hỗ trợ đồng hành tuyệt vời nhất của cô Thủy trong hành trình hay đổi thế giới của những đứa trẻ
Người bạn đời cũng là người hỗ trợ đồng hành tuyệt vời nhất của cô Thủy trong hành trình hay đổi thế giới của những đứa trẻ "đặc biệt".

Trong những ngày đầu thành lập, anh đã không ngại phụ cô dọn lớp, decor từng góc học nhỏ, dạy trẻ học vẽ, dạy tiếng anh cho trẻ, cập nhật tài liệu dịch tài liệu tiếng anh, thậm chí còn học thêm để hiểu về tâm lý trẻ rối loạn phát triển. Tình yêu của anh dành cho nghề và cho cô là một phần không thể thiếu trong hành trình làm giáo dục đặc biệt này.

Chồng cô giáo Thủy tự tay thiết kế, vẽ những bức tranh, trang trí các bức tường trong các lớp học tại trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH Thái Bình.
Chồng cô giáo Thủy tự tay thiết kế, vẽ những bức tranh, trang trí các bức tường trong các lớp học tại trung tâm nghiên cứu Tâm Lý- Giáo dục đặc biệt HoH Thái Bình.

Và cứ thế, suốt bao năm qua, trong một căn phòng nhỏ giữa lòng thành phố Thái Bình, cô Thủy vẫn miệt mài mỗi ngày cùng những đứa trẻ “đặc biệt” viết nên câu chuyện của nghị lực và hy vọng. Không ồn ào, không cần đến những tràng pháo tay hay danh hiệu lớn lao, cô chọn lặng thầm đứng sau từng bước tiến nhỏ của các con, để mỗi tiếng gọi “cô”, mỗi cái ôm, mỗi ánh mắt biết cười… trở thành phần thưởng quý giá nhất.

Hành trình của cô là minh chứng cho một điều giản dị mà sâu sắc: đôi khi, người ta không cần thay đổi cả thế giới, chỉ cần thay đổi thế giới của một đứa trẻ, là đã đủ phi thường.

Kim Thoa