Hà Nội vừa rúng động trước vụ việc một bé gái 3 tháng tuổi bị xâm hại tình dục nghiêm trọng, một lần nữa khắc họa bức tranh ảm đạm về tình trạng xâm hại trẻ em tại Việt Nam. Vụ việc đau lòng này không chỉ gây phẫn nộ trong dư luận mà còn gióng lên hồi chuông cảnh báo khẩn thiết về sự cần thiết của những biện pháp mạnh mẽ, đồng bộ từ gia đình, cộng đồng và các cơ quan chức năng để bảo vệ tương lai của thế hệ trẻ.
![]() |
Cuối tháng 6 vừa qua, Bệnh viện Nhi Trung ương tiếp nhận một bé gái 3 tháng tuổi trong tình trạng chảy máu nghiêm trọng vùng sinh dục. Qua thăm khám và hội chẩn liên chuyên khoa, các bác sĩ xác định bé bị xâm hại tình dục. Ngay trong đêm, bé được phẫu thuật khẩn cấp. Các bác sĩ phát hiện bé bị rách màng trinh và tổn thương vùng âm đạo dài khoảng 1,5cm. May mắn, trực tràng không bị ảnh hưởng. Nhờ được can thiệp kịp thời, sức khỏe bé ổn định và đã được xuất viện hai ngày sau phẫu thuật.
Ngay khi vụ việc được phát hiện, Ban Bảo vệ Trẻ em Bệnh viện Nhi Trung ương đã nhanh chóng vào cuộc, phối hợp chặt chẽ với đội ngũ y bác sĩ, chuyên viên tâm lý và các cơ quan chức năng để hỗ trợ toàn diện cho nạn nhân và gia đình. Tiến sĩ Cao Việt Tùng, Phó Giám đốc Bệnh viện kiêm Trưởng Ban Bảo vệ Trẻ em, đã trực tiếp chỉ đạo công tác này, đảm bảo cả về điều trị y tế, hỗ trợ tinh thần và pháp lý. Mẹ của bé cũng được hướng dẫn kỹ lưỡng về cách bảo vệ trẻ và phòng tránh tái xâm hại. Thông tin từ cơ quan công an cho biết người đàn ông liên quan đã bị bắt giữ và khai nhận hành vi, sẽ bị xử lý nghiêm theo quy định pháp luật.
Thực trạng đáng báo động và hệ lụy dai dẳng
Vụ việc đau lòng tại Hà Nội chỉ là một trong số hàng ngàn trường hợp xâm hại trẻ em được ghi nhận. Bà Lê Hồng Loan, Trưởng Chương trình bảo vệ trẻ em, Quỹ Nhi đồng Liên hợp quốc (UNICEF) tại Việt Nam, trả lời phỏng vấn báo Nhân Dân bày tỏ sự bàng hoàng trước vụ việc và nhấn mạnh rằng đây không phải là trường hợp cá biệt. Theo số liệu từ Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, từ năm 2020 đến tháng 9/2023, có 7.883 trẻ em được báo cáo là nạn nhân của bạo lực và xâm hại, trong đó hơn 80% là xâm hại tình dục. Đáng chú ý, con số thực tế có thể cao hơn nhiều do nhiều trường hợp không được báo cáo.
"Nhiều trẻ em phải âm thầm chịu đựng vì sợ hãi, xấu hổ, hoặc vì kẻ xâm hại là người mà các em tin tưởng, đôi khi chính là người thân trong gia đình. Xâm hại không chỉ diễn ra ở những nơi xa xôi, hẻo lánh mà ngay trong gia đình, trường học, nơi lẽ ra phải là môi trường an toàn nhất," bà Loan chia sẻ.
Xâm hại tình dục không chỉ để lại những tổn thương thể chất nghiêm trọng mà còn hủy hoại cảm giác an toàn, niềm tin và lòng tự trọng của trẻ. Nhiều em phải sống trong lo âu, trầm cảm, cảm giác tội lỗi, xấu hổ hoặc bị cô lập. Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học tập, phát triển tâm lý và các mối quan hệ xã hội. Nếu không được hỗ trợ kịp thời, chấn thương tâm lý có thể kéo dài suốt đời. Tuy nhiên, khi trẻ nhận được dịch vụ hỗ trợ đúng đắn từ y tế, tâm lý đến pháp lý, các em hoàn toàn có cơ hội hồi phục, vượt qua sang chấn và tiếp tục lớn lên khỏe mạnh.
Giải pháp đồng bộ và lời kêu gọi từ UNICEF
UNICEF đang phối hợp chặt chẽ với Chính phủ Việt Nam để xây dựng và tăng cường hệ thống bảo vệ trẻ em, hướng tới phòng ngừa, can thiệp và hỗ trợ nhằm ngăn chặn những vụ việc đáng tiếc tương tự. Một số hoạt động can thiệp chính đang được triển khai bao gồm:
Tập huấn cho lực lượng Công an và Tòa án: Đào tạo về quy trình thân thiện với trẻ em, nhạy cảm về giới, giúp trẻ em cảm thấy an toàn và được tôn trọng khi làm việc với cơ quan chức năng.
Đào tạo cho cha mẹ, giáo viên và cán bộ tuyến đầu: Nâng cao năng lực nhận diện và phản ứng kịp thời khi phát hiện các dấu hiệu xâm hại trẻ em cho nhân viên y tế, công tác xã hội và những người trực tiếp làm việc với trẻ em.
Hỗ trợ thành lập "Ban Bảo vệ trẻ em": Mô hình tại Bệnh viện Nhi Trung ương là điển hình, cung cấp dịch vụ tích hợp từ chăm sóc y tế, tư vấn tâm lý, hỗ trợ pháp lý đến kết nối với cơ quan chức năng. Mô hình này cần được nhân rộng ra các cơ sở y tế khác trên toàn quốc.
Bên cạnh nỗ lực của các tổ chức quốc tế và chính phủ, vai trò của gia đình và cộng đồng là then chốt. Phòng ngừa phải bắt đầu ngay từ môi trường sống gần gũi nhất của trẻ. Cha mẹ cần được trang bị kỹ năng làm cha mẹ tích cực, dạy trẻ về quyền tự bảo vệ bản thân, về ranh giới cơ thể và lắng nghe khi trẻ lên tiếng. Trường học cần giáo dục giới tính an toàn, và cộng đồng cần thay đổi tư duy, không đổ lỗi cho nạn nhân.
Bà Lê Hồng Loan kêu gọi: "Nếu nghi ngờ có dấu hiệu xâm hại, điều cần làm là tố cáo ngay, hay đơn giản và trực tiếp nhất là gọi Tổng đài Quốc gia bảo vệ trẻ em 111. Bảo vệ trẻ không phải là trách nhiệm của riêng ai, mà là của toàn xã hội."
Để đảm bảo quyền được lớn lên trong môi trường an toàn và yêu thương của trẻ em, cần thực thi nghiêm túc các quy định pháp luật hiện hành về bảo vệ trẻ em. Đồng thời, tăng cường đầu tư ngân sách cho các dịch vụ hỗ trợ trẻ em, đặc biệt ở cấp cơ sở, và tăng cường phối hợp bài bản giữa các ngành như công an, y tế, giáo dục, tư pháp. Trẻ em không thể tự bảo vệ mình; các em cần chúng ta lắng nghe, tin tưởng, bảo vệ và trao quyền.
Vai trò của báo chí trong thúc đẩy bình đẳng giới – tiếp cận từ truyền thông chính sách
Báo chí Việt Nam góp phần truyền thông chính sách nâng cao hiệu quả thực thi. Trong lĩnh vực bình đẳng giới, báo chí là công cụ truyền bá, đồng thời thúc đẩy thay đổi nhận thức và hành vi.