Cục Bình đẳng giới Nhật Bản, cơ quan trực thuộc Văn phòng Nội các chính phủ, mới đây đã công bố một tài liệu nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng về bạo lực gia đình. Báo cáo này nhanh chóng gây xôn xao dư luận khi mở rộng định nghĩa về bạo lực gia đình, trong đó có đề cập đến một tình huống đặc biệt gây tranh cãi: "không trả chi phí trong các buổi hẹn hò".
Theo thống kê được trích dẫn trong tài liệu, cứ 5 phụ nữ tại Nhật Bản thì có 1 người từng là nạn nhân của bạo lực gia đình. Đây là một con số đáng báo động, phản ánh thực trạng đáng lo ngại và cần được giải quyết triệt để.
Ảnh minh hoạ |
Đáng chú ý, tài liệu này khẳng định bạo lực gia đình không chỉ giới hạn trong phạm vi thể chất mà còn bao gồm nhiều hình thức khác như bạo lực tâm lý, bạo lực tình dục và bạo lực kinh tế. Bạo lực thể xác được định nghĩa qua các hành vi như đánh đập, giật tóc hoặc ném đồ vật gây thương tích.
Trong khi đó, bạo lực tâm lý bao gồm những lời lẽ xúc phạm, hạ thấp đối phương, la hét hoặc thậm chí phớt lờ một cách cố ý. Bạo lực tình dục được mô tả là ép buộc quan hệ, từ chối sử dụng các biện pháp tránh thai hoặc cưỡng ép xem nội dung khiêu dâm. Riêng bạo lực kinh tế, một hình thức bạo lực tinh vi hơn, được định nghĩa qua các hành vi như sử dụng tiền của đối phương mà không có sự đồng thuận, vay tiền nhưng không hoàn trả hoặc ép buộc một bên phải chịu mọi chi phí trong mối quan hệ, bao gồm cả chi phí khi hẹn hò. Chính điều này đã trở thành tâm điểm gây tranh cãi trong dư luận Nhật Bản.
Nhiều ý kiến cho rằng tài liệu đã ngầm ám chỉ đàn ông là người gây ra hành vi bạo lực kinh tế, bởi xã hội Nhật Bản vẫn tồn tại quan niệm truyền thống rằng nam giới là người chịu trách nhiệm chi trả trong các buổi hẹn hò. Tuy nhiên, trong cuộc phỏng vấn với hãng tin J-Cast News, đại diện Cục Bình đẳng giới đã lên tiếng làm rõ quan điểm của tổ chức. Theo đó, cả nam và nữ đều có thể là nạn nhân của hình thức bạo lực này, và vấn đề không nằm ở việc một người không trả tiền mà ở hành vi ép buộc đối phương phải thanh toán chi phí mà không có sự thỏa thuận từ cả hai phía. Đại diện này khẳng định: “Nếu cả hai bên đều thống nhất trước về việc phân chia chi phí hoặc một bên không trả tiền, thì đó không thể coi là bạo lực gia đình. Vấn đề chỉ nảy sinh khi sự ép buộc và bất công tồn tại trong mối quan hệ.”
Báo cáo này đã khơi dậy những cuộc tranh luận gay gắt trong cộng đồng. Một số người phản đối cho rằng việc không trả tiền hẹn hò không thể được xem là bạo lực gia đình, bởi đó là vấn đề thỏa thuận tài chính và hoàn cảnh cá nhân của mỗi cặp đôi. Trong khi đó, những người ủng hộ tài liệu nhấn mạnh rằng mở rộng định nghĩa về bạo lực là cần thiết để nâng cao nhận thức xã hội, nhất là khi bạo lực kinh tế có thể diễn ra âm thầm nhưng gây ra những tổn thương lâu dài về tâm lý và tài chính.
Vấn đề này phản ánh thực tế rằng khái niệm bạo lực gia đình đang ngày càng phức tạp và đòi hỏi sự nhìn nhận một cách toàn diện hơn. Để tránh gây ra hiểu nhầm không đáng có, việc áp dụng và truyền tải thông điệp cần được thực hiện rõ ràng, cụ thể và phù hợp với từng hoàn cảnh. Tài liệu của Cục Bình đẳng giới, dù gây tranh cãi, cũng thể hiện nỗ lực của chính phủ Nhật Bản trong việc bảo vệ quyền lợi của tất cả cá nhân và xây dựng các mối quan hệ lành mạnh, bình đẳng dựa trên sự tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau.
Bạo lực gia đình, dù ở bất kỳ hình thức nào, vẫn là một vấn đề nhức nhối không chỉ tại Nhật Bản mà còn trên toàn thế giới. Việc mở rộng định nghĩa này không chỉ giúp phát hiện những hành vi bạo lực tinh vi mà còn là một lời nhắc nhở rằng mọi cá nhân cần nhận thức rõ trách nhiệm của mình trong các mối quan hệ, tránh áp đặt và gây tổn thương cho người khác.
Theo Japan Today
Giải “Chạy vì một Việt Nam không có bạo lực với phụ nữ và trẻ em gái” lần thứ 3
Giải chạy do Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng Khoa học về Giới - Gia đình - Phụ nữ và Vị thành niên (CSAGA) thực hiện