Đề xuất quản thúc, cách ly người có hành vi bạo lực gia đình

Có ý kiến cho rằng cần có nơi cách ly cho người có hành vi bạo lực gia đình, mới mang tính răn đe.

Ngày 8/4, Đoàn đại biểu Quốc hội TP.HCM tổ chức hội thảo góp ý luật Phòng, chống bạo lực gia đình (sửa đổi).

Ông Lương Sĩ Nhân, Chánh văn phòng Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam tại TP.HCM, cho rằng dự thảo luật Phòng, chống bạo lực gia đình, đã bổ sung thêm hành vi của bạo lực gia đình phù hợp theo tình hình thực tiễn hiện nay. Tuy nhiên chưa rõ khái niệm, biểu hiện, tính chất và mức độ của các hành vi này, để trong công tác tuyên truyền, người dân có thể nhận thức đây là hành vi vi phạm pháp luật.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Theo ông Nhân, tại điểm q, khoản 1, Điều 4 Hành vi bạo lực gia đình có quy định, hành vi bạo lực gia đình là cưỡng ép thành viên gia đình lao động, học tập quá sức hoặc ra khỏi chỗ ở trái pháp luật. Như trường hợp cha mẹ đặt kỳ vọng con cái, bắt ép học hành đến 2 - 3 giờ sáng, tạo áp lực tinh thần dẫn đến câu chuyện tự tử. Như vậy, việc cha, mẹ bắt ép con cái học tập ở mức độ nào là bạo lực gia đình?

Ông Nhân cho rằng, cần phải làm rõ thế nào là 1 hành vi vi phạm, vì hiện nay, có nhiều người không nhận ra hành vi của họ là bạo lực gia đình. Họ có quan điểm, phải có hành vi tác động đến thể xác thì mới gọi là bạo lực gia đình. Tuy nhiên, trong luật hiện nay, có nhiều hành vi tác động đến tinh thần cũng là bạo lực gia đình. 

Theo bà Trịnh Ngọc Thúy, Phó chánh án TAND TP.HCM, tại mục 3, chương 2 về góp ý, phê bình và hỗ trợ phòng ngừa bạo lực gia đình, chỉ giải quyết bạo lực gia đình đã xảy ra, như: góp ý, phê bình người có hành vi bạo lực; các biện pháp hỗ trợ phòng ngừa gồm giáo dục chuyển đổi hành vi…, chưa có biện pháp để phòng ngừa bạo lực gia đình.

Bà Thúy cũng nêu vấn đề người phụ nữ khi bị bạo hành sẽ được bảo vệ và ở tại nhà tạm lán, nhưng người có hành vi bạo lực gia đình, cần phải có chế tài, nên phải có biện pháp như quản thúc tại nhà, có sự theo dõi của tổ trưởng dân phố.

Bà Trần Hải Yến, Phó trưởng ban Văn hóa - Xã hội HĐND TP.HCM, luật hiện hành cũng chưa nêu rõ, ai là người phải ra khỏi nhà khi xảy ra bạo lực gia đình. Bà Yến đề nghị cần quy định rõ, người ra khỏi nhà khi có bạo lực gia đình xảy ra là người có hành vi bạo lực gia đình.

Cần phải quy định có thêm cơ sở đưa người có hành vi bạo lực gia đình đến đó. Như người bị bạo lực gia đình thì đưa đến cơ sở tạm lánh, vậy người có hành vi bạo lực thì chúng ta đưa vào cơ sở cách ly, mới mang tính răn đe.

Đồng thời, ngoài việc bố trí kinh phí, trang thiết bị, thuốc men, sinh hoạt phí tại cơ sở tạm lánh cho người bị bạo lực gia đình trong quá trình ở đây, cần phải có thêm kinh phí bố trí các cơ sở cách ly cho người có hành vi bạo lực gia đình.

Thanh Mai